Một vài người nghĩ rằng có thể giấu đi sự thật với một chút bao che và tô điểm. Nhưng khi thời gian trôi đi, sự thật sẽ lộ ra, và điều giả dối sẽ phai mờ.
Some people think that the truth can be hidden with a little cover-up and decoration. But as time goes by, what is true is revealed, and what is fake fades away.
40 năm đầu của cuộc đời cho chúng ta đề tài và 40 năm sau cho chúng ta sự thuyết minh nó.
Đừng dời công việc của ngày hôm nay sang ngày mai. Thứ đã mất hôm nay, ngày mai cũng không cách nào bù đắp kịp.
Learn from yesterday, live for today, hope for tomorrow. The important thing is not to stop questioning.
Học từ ngày hôm qua, sống ngày hôm nay, hi vọng cho ngày mai. Điều quan trọng nhất là không ngừng đặt câu hỏi.
Cần bao nhiêu thời gian là đủ ?
Cần bao nhiêu sức khoẻ là vừa ?
Cần bao nhiêu người thừa đi qua đời nữa ?
Cần bao nhiêu tĩnh lặng để chạm đến bình yên ?
In this WORLD, where everything seems UNCERTAIN, only one thing is DEFINITE. You will always be my FRIEND, beyond WORDS, beyond TIME and beyond DISTANCE!
Trên Thế Gian này, nơi mà mọi thứ dường như Mong Manh, chỉ một điều là Chắc Chắn. Bạn sẽ luôn mãi là Bạn của tôi, vượt qua mọi Ngôn Từ, Thời Gian và Khoảng Cách.
The distinction between the past, present and future is only a stubbornly persistent illusion.
Sự khác biệt giữa quá khứ, hiện tại và tương lai chỉ là một ảo tưởng dai dẳng đến ngoan cố.
The world is full of people whose notion of a satisfactory future is, in fact, a return to the idealised past.
Thế giới đầy những kẻ mà quan điểm về một tương lai thỏa mãn thực chất là sự quay trở lại quá khứ đầy lý tưởng.
Real generosity toward the future lies in giving all to the present.
Sự hào phóng thật sự đối với tương lai là việc đem cho tất cả trong hiện tại.
Thời niên thiếu khỏe mạnh lang thang cũng như vay lãi tuổi già, sau 30 năm phải trả cùng lúc cả lời lẫn vốn.
Chỉ vừa phải chịu cảnh chia cách không gian, tôi đã nhận ra, với tình yêu, thời gian khác nào ánh sáng mưa sương đối với cây trồng – bởi đấy là dưỡng chất giúp chúng đâm chồi nảy lộc. Tình yêu tôi dành cho em sẽ hiển hiện rõ khi em xa cách tôi, to lớn như bộ mặt của gã khổng lồ. Tình yêu này chứa đựng tất cả tinh thần và tình cảm của tôi.
Bạn biết tôi viết chậm. Đây chủ yếu là bởi tôi chẳng bao giờ thỏa mãn chừng nào còn chưa nói nhiều nhất có thể bằng ít ngôn từ, và viết ngắn gọn tốn nhiều thời gian hơn nhiều viết dài dòng.
You know that I write slowly. This is chiefly because I am never satisfied until I have said as much as possible in a few words, and writing briefly takes far more time than writing at length.
Có rất nhiều người mà tôi khâm phục, noi gương, và thậm chí xây dựng một số phần của cuộc đời tôi theo họ. Tôi học cách họ làm việc, và rồi tôi trải qua một giai đoạn “thử khoác lên” lối suy nghĩ và hành vi của họ. Sau một thời gian, những điều không cần thiết ở tôi biến mất trong khi những điều hữu ích ở lại.
There have been many people whom I have admired, emulated and even modeled parts of my life after. I study how they do things, and then I go through a period of ‘trying on’ those same thinking patterns and behaviors. After a while, what is not essentially me falls away while the useful parts remain.
Một số người đem nỗi nhớ nhà ra để nói lên, để ca hát, để tản bộ, để ngồi nghỉ, để đi vào giấc ngủ, để bắt nó phải im lặng, thật lâu, và vô vọng. Có người nói theo thời gian, nỗi nhớ nhà mất đi những đặc điểm cụ thể, và bắt đầu âm ỉ, và chỉ đến lúc đó nó mới hoàn toàn nghiến ngấu ta, vì nó không còn tập trung vào một ngôi nhà vật chất. Tôi là một trong những người nói như thế.
Some people speak and sing and walk and sit and sleep and silence their homesickness, for a long time, and to no avail. Some say that over time homesickness loses its specific content, that it starts to smolder and only then becomes all-consuming, because it’s no longer focused on a concrete home. I am one of the people who say that.
Nếu vũ trụ là sự vận động, nó sẽ không chỉ theo một hướng. Chúng ta nghĩ cuộc đời của mình là đường thẳng, nhưng chính vòng quay của trái đất khiến chúng ta quan sát được thời gian. Hãy bước cùng tôi.
If the universe is movement, it will not be in one direction only. We think of our lives as linear but it is the spin of the earth that allows us to observe time. Walk with me.