Hạnh phúc là một ông chủ nợ, sẽ cho bạn mượn mười lăm phút vui vẻ nhưng cũng đồng thời bắt bạn trả mười lăm phút bất hạnh.
Cho dù công việc của bạn trong đời là gì, hãy làm tốt nó. Một người nên làm việc của mình tốt đến nỗi người đang sống, người đã chết, và người chưa sinh ra đều không thể làm tốt hơn.
Whatever your life’s work is, do it well. A man should do his job so well that the living, the dead, and the unborn could do it no better.
Đã bao giờ bạn từng thử kéo tay một người mà bạn muốn lấy làm chồng, hoặc lấy làm vợ, hai người chạy băng băng trên con phố tấp nập nhất trong thành phố chưa? Lần sau hãy thử xem sao nhé! Đó là một cảm giác…tưởng chứng như chỉ một giây sau bạn sẽ hóa thành cánh bướm tung bay theo anh ấy.
Giống như một ca khúc, dừng giữa khoảnh khắc du dương nhất, có lẽ lại là điều tốt, nhưng họ đã quá tham lam, cố chấp, tưởng rằng có thể hát tiếp, hát rồi mới biết giai điệu sau này tồi tệ biết bao.
Thật ra chỉ cần họ dừng lại một phút thôi, để tầm mắt của mình ra xa hơn một chút, họ sẽ dễ dàng nhận thấy hạnh phúc thật ra chẳng khó khăn và nặng nề như họ vẫn tưởng. Hạnh phúc thật ra rất đơn giản nhẹ nhàng – cùng người bạn đời ngồi đu đưa trên chiếc ghế mây, tắm ánh nắng xuân ngoài thềm cửa, kể cho con cái nghe những câu chuyện từ thời thanh niên, hạnh phúc chính là tiếng ngây thơ con trẻ,… “Bố, câu chuyện bố kể thật là hay!”, hạnh phúc chính là tiếng người vợ ngọt ngào: “Anh yêu, hôm nay bữa tối có món sườn xào chua ngọt anh thích đấy…”
Có một câu chuyện cũ về một người ao ước giá mà máy tính của mình sử dụng cũng dễ như cái điện thoại. Điều ước đó trở thành hiện thực rồi, bởi tôi chẳng còn biết cách sử dụng điện thoại của mình nữa.
There’s an old story about the person who wished his computer were as easy to use as his telephone. That wish has come true, since I no longer know how to use my telephone.
Mỗi một lần tạm biệt đều có thể là lần cuối cùng gặp nhau. Mỗi một bóng dáng rời xa đầy bình yên đều có thể là hình ảnh cuối cùng trong câu chuyện của chúng ta.
Những người vĩ đại thật sự bao giờ cũng giản dị: cách cư xử của họ tự nhiên và thoải mái.