Ngươi có được những thứ mà người khác tha thiết ước mơ, điều ngươi khát cầu có lẽ là điều mà người khác cố gắng thoát khỏi. Cứ mơ tưởng về những thứ không thuộc về mình, không bằng quý trọng những gì mình đang có. Từ xưa, chuyện tốt khó vẹn toàn.
Thước đo cuộc đời không phải ở chỗ nó dài hay nó ngắn, mà ở chỗ bạn đã sử dụng nó như thế nào.
Làm người chớ nên cố chấp, khi cần nhượng bộ thì nên nhượng bộ. Cho dù muốn đá người ta thì cũng phải lùi về sau một bước, như thế khi giơ chân mới có thể có một cú đá mạnh.
Hãy để thời gian để tĩnh tâm. Đây là điều chúng ta không làm đủ trong thế giới bận rộn này của ta. Ta gấp gáp, gấp gáp, gấp gáp, và ta luôn lắng nghe âm thanh khắp xung quanh. Trái tim con người cần thời gian yên lặng, để nhìn sâu vào bên trong. Khi ta làm điều này, trái tim ta được tự do để cất cánh và bay lên trên đôi cánh làm từ giấc mơ chính ta! Hãy dành chút “thời gian mộng mơ” yên lặng trong tuần này. Không cùng ai khác. Không điện thoại di động. Không máy tính. Chỉ bạn mà thôi, với một tập giấy, một cái bút, và suy nghĩ của bạn.
Take time to be quiet. This is something that we don’t do enough in this busy world of ours. We rush, rush, rush, and we are constantly listening to noise all around us. The human heart was meant for times of quiet, to peer deep within. It is when we do this that our hearts are set free to soar and take flight on the wings of our own dreams! Schedule some quiet “dream time” this week. No other people. No cell phone. No computer. Just you, a pad, a pen, and your thoughts.
Nếu hầu hết chúng ta đều xấu hổ vì quần áo xoàng xĩnh và đồ đạc tồi tàn, hãy xấu hổ hơn vì những ý tưởng xoàng xĩnh và triết lý tồi tàn… Sẽ thật là một tình huống đáng buồn nếu thứ bao bên ngoài lại tốt đẹp hơn xác thịt bọc bên trong nó.
If most of us are ashamed of shabby clothes and shoddy furniture, let us be more ashamed of shabby ideas and shoddy philosophies…. It would be a sad situation if the wrapper were better than the meat wrapped inside it.
Mái ấm không phải là nơi bạn sinh ra, mà là nơi do chính bạn tạo ra, nơi mà bạn không cần phải giải thích, nơi mà bạn cuối cùng cũng trở thành chính bản thân mình.
Home was not the place where you were born but the place you created yourself, where you did not need to explain, where you finally became what you were.
Nhiều khi, một người lựa chọn ra đi, không phải vì dục vọng, cũng không phải vì bị quyến rũ. Chỉ đơn giản bởi nghe thấy tiếng lòng của mình. Để tôn trọng cuộc sống âm thanh trong nội tâm chính mình, chúng ta từng phải trả những cái giá quá lớn.
Phụ nữ, có lẽ là luôn như vậy! Vừa chờ mong yêu và được yêu, nhưng cũng sợ bị thương, đồng thời còn e ngại người đàn ông âu yếm mình có toàn tâm toàn ý yêu bản thân mình hay không.
Lòng người rất tham lam, được nếm một chút ngọt ngào rồi, sẽ bất giác càng muốn nhiều hơn, sẽ nảy sinh ra những cảm giác sai lầm, sẽ liên tưởng tới hai từ ‘vĩnh viễn’.
Càng hi vọng có được hạnh phúc một cách mãnh liệt thì càng phải cố gắng theo đuổi. Nếu chỉ là chờ đợi hạnh phúc đến với mình, dù bạn mở toang cửa sổ trông chờ, cái đi vào chỉ toàn là buồn bã mà thôi.