Những người tốt nhất có cảm xúc trước cái đẹp, lòng can đảm để mạo hiểm, kỷ luật để nói sự thật, khả năng để hy sinh. Trớ trêu thay, những đức hạnh của họ khiến họ mong manh; họ thường bị tổn thương, đôi lúc bị hủy diệt.
The best people possess a feeling for beauty, the courage to take risks, the discipline to tell the truth, the capacity for sacrifice. Ironically, their virtues make them vulnerable; they are often wounded, sometimes destroyed.
Không gì tồi tệ hơn sự cô độc nhưng thường phải mất hàng thập kỷ để nhận ra điều này. Và thường thì khi bạn nhận ra, đã quá muộn, và không gì tồi tệ hơn quá muộn.
There are worse things than being alone but it often takes decades to realize this. And most often when you do, it’s too late, and there’s nothing worse than too late.
Content makes poor men rich; discontentment makes rich men poor.
Thỏa mãn thì nghèo cũng thành giàu sang; không thỏa mãn thì giàu cũng vẫn là ngèo.
Nguyên nhân khiến con người tốt đẹp là vì anh ta có trí tuệ, nguyên nhân khiến con người xấu xa là vì anh ta ngu xuẩn.
Tình yêu không nhất định phải oanh oanh liệt liệt, chân tình thường thường chậm rãi tích lũy ấp ủ lên men giữa từng giọt, từng giọt bình bình đạm đạm.
Cười đi, cười đi, ngửa đầu mà cười to đi. Chỉ có như vậy, mới có thể mang dòng chất lỏng sắp rơi ra nuốt lại vào trong, để chúng thối nát ở trong lòng, thiêu cháy cả cõi lòng. … Đáng thương, có phải không? Giây phút một người muốn khóc mà phải cười, là đáng thương nhất trên cả thế gian.
Sự ghen tuông trong tình cảm giống như muối trong thức ăn. Một chút ít có thể làm vị trở nên đậm đà, nhưng quá nhiều sẽ làm hỏng vị, và trong một vài trường hợp nhất định, có thể nguy hiểm đến tính mạng.
Jealousy in romance is like salt in food. A little can enhance the savor, but too much can spoil the pleasure and, under certain circumstances, can be life-threatening.
Biết cái gì là chia tay không? Chia tay chính là trước kia hai người cưc kỳ thân mật, hiện tại không bao giờ có thể ở chung một chỗ nữa, một bên nhẹ nhàng nói, một bên ngọt ngào cười, hận không thể đem khóe miệng vểnh lên tới lỗ tai. Chỉ sợ về sau hai người ngay cả khi đối mặt cũng giống như người xa lạ, khách khí chào hỏi, không nói nhiều hơn một câu. Tình huống này là còn tốt, có lúc thậm chí phải cắn răng nuốt lệ vào, tự nói với mình cũng nói cho anh ta biết, chúng ta từ nay về sau, cả đời không qua lại với nhau. Xem cỡ nào bi ai, trước kia yêu, hôm nay thù.
Tất cả tình cảm thắm thiết hóa ra đều xâu chuỗi bởi rất nhiều thời gian vụn vặt, giống như một chuỗi bóng đèn nhỏ sáng lên ánh sáng mờ mờ, lặng lẽ nằm dưới chân, chiếu rọi đôi bóng bên nhau khăng khít của chúng ta. Khi ấy chỉ biết là bình thường, cho tới khi đèn đuốc đã tối tăm, chúng ta mới phát hiện ra những ngày tháng bình thường ấy là hạnh phúc đẹp đẽ biết bao.
It is not what you give your friend, but what you are willing to give him that determines the quality of friendship.
Điều quyết định chất lượng của tình bạn không phụ thuộc vào việc ta cho bạn ta cái gì mà vào việc ta sẵn lòng cho người đó cái gì.