Người không mạo hiểm điều gì, không làm gì, không có gì, chẳng là gì.
Anh ta có thể tránh được đau buồn và thống khổ,
Nhưng anh ta không thể học hỏi, cảm nhận, thay đổi, trưởng thành hay thực sự sống.
Bị xiềng xích bởi sự khuất phục, anh ta là kẻ nô lệ đã từ bỏ tất cả tự do.
Chỉ người dám mạo hiểm mới có tự do.
The person who risks nothing, does nothing, has nothing, is nothing.
He may avoid suffering and sorrow,
But he cannot learn, feel, change, grow or live.
Chained by his servitude he is a slave who has forfeited all freedom.
Only a person who risks is free.
Chừng nào con người còn được tự do để hỏi điều mình phải hỏi, tự do để nói điều mình nghĩ, tự do để nghĩ điều mình quyết chí, tự do không thể mất đi, và khoa học không thể thoái lui.
As long as men are free to ask what they must, free to say what they think, free to think what they will, freedom can never be lost and science can never regress.
Cách bảo vệ tự do là đặt nó vào tay nhân dân, cũng có nghĩa là cho họ sức mạnh trong mọi lúc để bảo vệ nó một cách hợp pháp và trước các tòa án công lý.
The way to secure liberty is to place it in the people’s hands, that is, to give them the power at all times to defend it in the legislature and in the courts of justice.
Tự do mà không có an toàn báo trước sự hỗn loạn, nỗi lo âu và sợ hãi không ngừng. An toàn mà thiếu tự do nghĩa là nô dịch. Vậy nên chúng đứng riêng sẽ chỉ là tồi tệ; chỉ khi đứng cùng nhau chúng mới đem lại cuộc sống tốt đẹp. Nhưng, một chữ “nhưng” lớn ở đây: tuy cả hai đều cần thiết và bổ sung lẫn nhau, chúng lại gần như không tương thích.
Freedom without security portends chaos, perpetual anxiety and fear. Security without freedom means slavery. So, each on its own is awful; only together they make for a good life. But, a big “but”: being both necessary, complementing each other, they are nevertheless virtually incompatible.
Tự do chính đáng là hành động theo ý chí của ta và không bị cản trở trong giới hạn bao quanh ta được hình thành từ quyền tương đương của người khác. Tôi không bổ sung “trong giới hạn của luật pháp”, bởi luật pháp thường không là gì hơn ngoài ý chí của bạo chúa, và luôn luôn là như vậy khi nó vi phạm quyền của cá nhân.
Rightful liberty is unobstructed action according to our will within limits drawn around us by the equal rights of others. I do not add ‘within the limits of the law’ because law is often but the tyrant’s will, and always so when it violates the rights of the individual.