Cảm giác trống rỗng là một triệu chứng cho thấy bạn đang sống không sáng tạo. Hoặc bạn không có mục tiêu đủ quan trọng cho mình, hoặc bạn đang không sử dụng tài năng và nỗ lực trong cuộc đấu tranh vươn tới mục tiêu quan trọng.
Emptiness is a symptom that you are not living creatively. You either have no goal that is important enough to you, or you are not using your talents and efforts in a striving toward an important goal.
Bạn chỉ có thể nhét vừa chừng ấy từ vào trong bưu thiếp, chừng ấy lời trong một cuộc gọi, chừng ấy vào không gian, trước khi bạn quên đi rằng ngôn từ đôi khi được sử dụng không chỉ để lấp đầy sự trống rỗng mà còn vì những chuyện khác.
You can only fit so many words in a postcard, only so many in a phone call, only so many into space before you forget that words are sometimes used for things other than filling emptiness.
Khi tôi cảm thấy trống trải vô cùng và tôi có thể nghe được tiếng vọng của trái tim, tiếng thở dài của linh hồn tôi trong im lặng. Đột nhiên, tất cả những giọt nước mắt này đến từ đâu?
When I feel so empty inside and I can hear the echo of my heart, the sigh of my soul in silence. Suddenly, where do all the tears come from?
Điều đáng sợ nhất mà một người phải đối diện không phải là thất bại hay mất mát. Mà chính là lúc tỉnh giấc mỗi buổi sáng, không mong muốn gì, không khát khao gì. Bởi vì trái tim rỗng toác. Bất mãn với cả chính bản thân mình. Khi ấy, có lẽ điều kỳ diệu là một từ ngữ quá xa xỉ và nực cười. Nhưng rồi, chúng ta cũng phải tự cứu chính mình thôi. Bạn luôn có sự lựa chọn, ngay cả khi cùng cực nhất. Là đứng lên và đi hay đứng lại rồi bị quên lãng. Quyền quyết định thuộc về bạn.
Có nơi trong trái tim sẽ không bao giờ được lấp đầy; một khoảng trống. Và thậm chí trong những khoảng khắc tốt đẹp nhất và những thời kỳ huy hoàng nhất, chúng ta sẽ cảm thấy nó.
There is a place in the heart that will never be filled; a space. And even during the best moments, and the greatest times, we will know it.
Những người đủ may mắn để chưa từng phải trải qua cơn trầm cảm thực sự khó mà tưởng tượng được một cuộc sống hoàn toàn tràn ngập nỗi vô vọng, trống rỗng và sợ hãi.
It’s often difficult for those who are lucky enough to have never experienced what true depression is to imagine a life of complete hopelessness, emptiness and fear.