Cuộc sống không phải là tất cả. Còn cần biết sống một cuộc đời không phải vì mình, mà vì mọi người, vì Tổ quốc.
Tự do là ngọc vô giá mà thượng đế đã ban cho chúng ta, tất cả tài sản dưới lòng đất hay ở đáy biển sâu đều không thể sánh bằng. Tự do và thể diện như nhau, đáng được cầm tính mệnh để liều mạng. Mất tự do trở thành nô dịch là việc đau khổ nhất đời người.
Tự do mà không có an toàn báo trước sự hỗn loạn, nỗi lo âu và sợ hãi không ngừng. An toàn mà thiếu tự do nghĩa là nô dịch. Vậy nên chúng đứng riêng sẽ chỉ là tồi tệ; chỉ khi đứng cùng nhau chúng mới đem lại cuộc sống tốt đẹp. Nhưng, một chữ “nhưng” lớn ở đây: tuy cả hai đều cần thiết và bổ sung lẫn nhau, chúng lại gần như không tương thích.
Freedom without security portends chaos, perpetual anxiety and fear. Security without freedom means slavery. So, each on its own is awful; only together they make for a good life. But, a big “but”: being both necessary, complementing each other, they are nevertheless virtually incompatible.
Công dân tự do chính là cá nhân có thể dùng lời nói và chữ viết biểu đạt tự do của niềm tin chính trị; khoan dung chính là tôn trọng bất kỳ tín ngưỡng nào của người khác.