Một bà cụ già mộ đạo từ một tỉnh kế cận đến Wat Ba Pong hành hương. Bà thưa với Ajahn Chah rằng bà chỉ có thể ở đây một thời gian ngắn mà thôi vì bà còn phải trở về nhà để coi chừng coi đổi mấy đứa chắt của bà. Bà cũng thưa với Ajahn Chah là vì bà đã quá già nên xin Ngài ban cho bà một thời pháp ngắn.
Ajahn Chah trả lời: Này, bà cụ hãy lắng nghe! Ở đây không có ai hết, chỉ như vậy thôi. Không có ai là chủ nhân, không có ai già, không có ai trẻ, không có ai tốt, không có ai xấu, không có ai mạnh, không có ai yếu. Chỉ vậy thôi… vậy thôi. Tất cả đều trống rỗng, chỉ các yếu tố khác nhau của thiên nhiên tác dụng hỗ tương thôi. Không có ai sinh ra mà cũng chẳng có ai chết đi. Người nào nói về cái chết là người đó nói chuyện như đứa con nít không hiểu gì hết. Trong ngôn ngữ của tâm, nghĩa là ngôn ngữ của Phật Pháp, không hề có chuyện đó.
A devout elderly lady from a nearby province came on a pilgrimage to Wat Pah Pong. She told Ajahn Chah she could stay only a short time, as she had to return to take care of her grandchildren, and since she was an old lady, she asked if he could please give her a brief Dhamma talk. Ajarn Chah replied with great force, “Hey, listen! There ‘s no one here, just this! No owner, no one to be old, to be young, to be good or bad, weak or strong. Just this, that’s all-just various elements of nature going their own way, all empty. No one born and no one die! Those who speak of birth and death are speaking the language of ignorant children. In he language of the heart, of Dhamma, there are no such things as birth and death.”
Thi ca là thứ nghệ thuật chung của tâm hồn đã trở nên tự do và không bị bó buộc vào nhận thức giác quan về vật chất bên ngoài; thay vì thế, nó diễn ra riêng tư trong không gian bên trong và thời gian bên trong của tư tưởng và cảm xúc.
Poetry is the universal art of the spirit which has become free in itself and which is not tied down for its realization to external sensuous material; instead, it launches out exclusively in the inner space and the inner time of ideas and feelings.
Thời gian của bạn có hạn, đừng lãng phí để sống cuộc đời của người khác. Đừng nhốt mình trong những tín điều nào đó, sống như vậy là sống bằng suy nghĩ của những người khác. Đừng để quan điểm ồn ào của kẻ khác át đi tiếng nói bên trong của riêng bạn. Và điều quan trọng nhất, hãy dũng cảm đi theo sự mach bảo của trái tim và trực giác của mình. Chúng biết rõ bạn thực sự muốn trở thành cái gì. Những điều khác chỉ là thứ yếu.
Một trong những nỗi sợ hãi vì công việc quá nhiều là không có thời gian để quan sát. Và một khi bạn nổi tiếng, không còn nơi nào để bạn quan sát nữa. Bạn không thể ngồi trên xe buýt và nhìn mọi chuyện xảy ra.
One of the fears of having too much work is not having time to observe. And once you get recognised, there is nowhere for you to look any more. You can’t sit on a night bus and watch it all happen.
All successful people men and women are big dreamers. They imagine what their future could be, ideal in every respect, and then they work every day toward their distant vision, that goal or purpose.
Tất cả những người đàn ông và phụ nữ thành công đều là những người mơ mộng. Họ mơ mộng về tương lai của họ, lý tưởng trên mọi phương diện, và rồi họ lao động mỗi ngày hướng về viễn cảnh xa xôi ấy, mục tiêu hay cái đích đó.
Hãy quyết tâm không lười nhác. Không ai sẽ rơi vào cảnh phải phàn nàn mình thiếu thời gian khi mà mình chưa bao giờ đánh mất thời gian. Thật kỳ diệu rằng ta có thể làm được nhiều đến thế nào, nếu ta luôn luôn hành động.
Determine never to be idle. No person will have occasion to complain of the want of time, who never loses any. It is wonderful how much may be done, if we are always doing.
And as every present state of a simple substance is naturally a consequence of its preceding state, so its present is pregnant with its future.
Và vì trạng thái hiện tại của một thực thể đơn giản tự nhiên đã là hệ quả của trạng thái trước đó của nó, vì vậy hiện tại của nó cũng tiềm ẩn tương lai.
Tại sao chúng ta lại vội vàng? Bởi những người vội vã đi qua cuộc đời cũng là gấp gáp đi tới huyệt mộ. Điều đó chẳng mang lại được gì. Hãy dành đủ thời gian cho mọi chuyện bạn làm. Hãy dành thời gian để ăn đúng mực. Hãy dành thời gian để nghỉ ngơi và chơi đùa. Hãy dành thời gian để tỏ ra lịch sự. Hãy dành thời gian để bước qua đường đời – và nếu bạn ngã lăn xuống giữa đất đá, hãy đứng dậy và đi tiếp; đừng để sự vội vã hay lo lắng làm bạn chệch đường. Hãy nghiền ngẫm bản tính của mình. Bạn sẽ khỏe mạnh, hạnh phúc và thành công.
Why do we hurry? For they who hurry through life are hastening the tomb. It doesn’t pay. Take time sufficient for everything you do. Take time to eat properly. Take time to rest and play. Take time for politeness. Take time to pass over the road of life – and if you fail and fall among the rocks, arise again and struggle on; let not hurry nor worry divert you from your path. Study your nature. You will be healthy, happy and successful.
Trong những hoàn cảnh khác nhau, tình cảm của nhân loại biến ảo vô thường làm sao! Những thứ hôm nay chúng ta thích, thường là những thứ ngày mai chúng ta ghét, những thứ hôm nay chúng ta theo đuổi thường là những thứ ngày mai chúng ta né tránh, những thứ hôm nay chúng ta mong muốn thường là những thứ ngày mai chúng ta sợ hãi, thậm chí là hồn siêu phách lạc.
Cho tới 45 tuổi, tôi có thể diễn vai người phụ nữ đang yêu. Sau 55 tuổi, tôi có thể diễn vai bà nội bà ngoại. Nhưng thời gian giữa 10 năm đó rất khó khăn đối với một diễn viên.
Until 45 I can play a woman in love. After 55 I can play grandmothers. But between those ten years, it is difficult for an actress.
Trong những nhà phê bình hiện có, vĩ đại nhất, chính xác nhất, thiên tài nhất là thời gian.
Hôm qua chẳng qua chỉ là một giấc mơ, ngày mai chỉ là một ảo ảnh, hôm nay mới là nguồn suối của sinh mệnh, mới là thời gian duy nhất đáng được chúng ta coi trọng nhất. Sống trong ngày hôm nay có thể biến trong ngày hôm qua thàng giấc mộng vui, biến ngày mai thành ảo ảnh hi vọng. Hãy để chúng ta đem quá khứ và tương lai tách ra, sống ngày hôm nay hoàn toàn độc lập!
Chỉ vừa phải chịu cảnh chia cách không gian, tôi đã nhận ra, với tình yêu, thời gian khác nào ánh sáng mưa sương đối với cây trồng – bởi đấy là dưỡng chất giúp chúng đâm chồi nảy lộc. Tình yêu tôi dành cho em sẽ hiển hiện rõ khi em xa cách tôi, to lớn như bộ mặt của gã khổng lồ. Tình yêu này chứa đựng tất cả tinh thần và tình cảm của tôi.