Tác giả: Thái Trí Hằng

Người ta có thể cố tìm cách thay đổi diện mạo, thái độ, che đậy suy nghĩ, nhưng cái thần của đôi mắt và cái khí chất của con người là thứ không cách nào giả mạo được.

Tác giả:
Từ khóa:

Chúng ta đều biết sức mạnh của hồi ức, có đôi khi sáng bóng tựa viên kim cương, có đôi khi lại chỉ như những vết sắt gỉ, nhưng trong trái mỗi người, nó vĩnh viễn tỏa ra một thứ ánh sáng ấm áp.

Tác giả:
Từ khóa:

Tình cảm trên mạng, chơi cho vui thôi, đừng bao giờ thành thật. Bởi những thứ ảo, chẳng bao giờ dám phơi bày dưới nắng mặt trời. Hãy để Thượng đế là thượng đế, Caesar là Caesar. Mạng là mạng, hiện thực là hiện thực. Bởi vì mỗi một người nấp đằng sau những ID bằng chữ cái tiếng Anh, chưa nói đó là người tốt hay hư, đẹp hay xấu, đến đó là nam hay nữ cũng chưa chắc, tình yêu tình báo nỗi gì?

Tác giả:

Tôi luôn cảm thấy thời gian như một chuyến xe lửa lao đi rất nhanh, nhưng tôi lại như hành khách ngủ trong xe, không hề hay biết. Tới khi tỉnh lại, đã bỏ qua rất nhiều thứ, thậm chí bỏ qua cả trạm dừng.

Tác giả:
Từ khóa:

Mãi đến sau này, em mới học được thế nào là yêu một người. Tiếc rằng anh đã rời xa. Đã tan biến giữa biển người mênh mông. Mãi đến sau này, khi những giọt lệ rơi xuống, cuối cùng em cũng hiểu ra. Có những người nếu đã bỏ lỡ thì mãi mãi sẽ không bao giờ trở lại.

Trên đời này, không có các chòm sao không hợp, chỉ có những con người không hợp nhau thôi.

Tác giả:
Từ khóa:

Cho dù là kiếp trước, hay vương lại đến kiếp này; Cái gọi là ký ức, bất quá, chỉ như một giấc mộng mà thôi.

Tác giả:
Từ khóa:

– Bây giờ tôi phát hiện ra, tình cảm mà không còn phải nhung nhớ, thì không còn gọi là tình cảm nữa rồi.
– Hơi khó hiểu.
– Nhớ nhung là dùng đầu để nghĩ, còn ở bên nhau là dùng mắt để nhìn. Có lẽ tình cảm của sự nhung nhớ luôn đẹp hơn.
– Tại sao?
– Bởi vì đầu óc thì dễ dàng lãng mạn hoá, còn mắt nhìn thì chỉ có thể phản ánh hiện thực mà thôi.

Tác giả:
Từ khóa: