Trong lịch sử cũng như trong cuộc sống con người, nuối tiếc không đem trở lại khoảng khắc đánh mất và cả ngàn năm cũng không tìm lại được thứ mất đi trong một giờ.
In history as in human life, regret does not bring back a lost moment and a thousand years will not recover something lost in a single hour.
Tôi thấy rất rõ; có hai tình huống có khả năng xảy ra – người ta có thể làm một trong hai. Ý kiến chân thành và lời khuyên hữu nghị của tôi là: làm hay không làm, bạn cũng đều hối tiếc cả.
I see it all perfectly; there are two possible situations — one can either do this or that. My honest opinion and my friendly advice is this: do it or do not do it — you will regret both.
Hãy tận dụng những tiếc nuối của mình; đừng bao giờ tấn công nỗi đau buồn, nhưng hãy chăm sóc và nâng niu nó cho tới khi thu được lợi ích toàn vẹn và riêng biệt. Tiếc nuối sâu sắc là sự tái sinh.
Make the most of your regrets; never smother your sorrow, but tend and cherish it till it comes to have a separate and integral interest. To regret deeply is to live afresh.