Luôn luôn buồn khi phải rời đi nơi mà ta biết ta sẽ không bao giờ trở lại. Đó là nỗi hoài niệm của những chuyến đi: có lẽ chúng là phần thưởng lớn nhất của du lịch.
It is always sad to leave a place to which one knows one will never return. Such are the melancholies du voyage: perhaps they are one of the most rewarding things about traveling.
Một số nơi tốt đẹp. Một số nơi tồi tệ. Nhưng rất nhiều nơi giống nhau. Pari, Luân Đôn, Berlin – nếu bạn thức dậy trong khách sạn, bạn sẽ phải nhìn vào danh bạ điện thoại để xem mình đang ở thành phố nào.
Some places are good. Some places are bad. But a lot of them are the same. Paris, London, Berlin — if you wake up in a hotel, you’d have to look at the phone book to tell what city you’re in.
Thỉnh thoảng hãy đi xa, hãy nghỉ ngơi đôi chút, bởi khi quay lại công việc, khả năng phán đoán của bạn sẽ chắc chắn hơn. Hãy đi đâu đó xa xôi, bởi khi ấy công việc dường như ít hơn và bạn có thể thấy được nhiều hơn, đồng thời sự thiếu hài hòa và cân xứng cũng dễ được phát hiện hơn.
Every now and then go away, have a little relaxation, for when you come back to your work your judgment will be surer. Go some distance away because then the work appears smaller and more of it can be taken in at a glance and a lack of harmony and proportion is more readily seen.
Tôi đi du lịch vòng quanh thế giới để xem sông xem núi, và tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền. Tôi đã đi rất xa, tôi đã thấy mọi thứ, nhưng tôi quên thấy giọt sương trên lá cỏ nhỏ bé ngay bên ngoài nhà tôi, giọt sương phản chiếu trên mặt cầu của nó toàn bộ vũ trụ.
I’ve travelled all around the world to see the rivers and the mountains, and I’ve spent a lot of money. I have gone to great lengths, I have seen everything, but I forgot to see just outside my house a dewdrop on a little blade of grass, a dewdrop which reflects in its convexity the whole universe around you.
Vấn đề khó nhất về du lịch là hầu như bạn luôn đến một điểm – và nó luôn luôn xảy ra trong mọi chuyến đi – nơi bạn có thể chọn giữa ăn và ngủ, nhưng bạn không thể làm cả hai.
The hardest thing about traveling is that mostly you get to a point – and it always happens on every tour – where you can choose between eating and sleeping, but you can’t do both.