Mẹ tôi nói với tôi, “Nếu con là người lính, con sẽ trở thành vị tướng. Nếu con là thầy tu, con sẽ trở thành Giáo hoàng.” Thay vì thế, tôi là họa sĩ, và tôi trở thành Picasso.
My mother said to me, ‘If you are a soldier, you will become a general. If you are a monk, you will become the Pope.’ Instead, I was a painter, and became Picasso.
Khi thầy cô hay những người có quyền lực hạ thấp tôi hoặc bằng cách này hay cách khác cố khiến tôi cảm thấy mình kém cỏi hơn mức họ nghĩ tôi nên đạt được – mẹ tôi đứng về phía tôi. Điều ấy thật kỳ diệu.
When teachers or people in authority put me down or in one way or another tried to make me feel less than equal to what they thought I should be – my mother was on my side. It was amazing.
Mỗi người đều mang trong mình hình ảnh về nữ tính xuất phát từ mẹ của anh ta: chính thứ này quyết định về tổng thể anh ta sẽ trân trọng phụ nữ, hay căm ghét họ, hay thờ ơ với họ.
Everyone carries within himself an image of womanliness derived from his mother: it is this that determines whether, on the whole,he will revere women, or despise them, or remain generally indifferent to them.
Phàm là người phụ nữ làm mẹ, vĩ đại bao nhiêu thì ích kỷ bấy nhiêu, tại sao? Bảo bọc con chứ sao! Để bảo vệ thế hệ sau của mình, bọn họ sẽ trở nên trải đời hơn cả nam giới, nói cách khác chính là càng ngày càng trở nên trần tục, cũng chỉ có như vậy mới có thể một mình gánh vác ngoài xã hội. Chỉ cần xuất hiện một chút xíu nguy cơ, họ sẽ nhe nanh, múa vuốt, gào thét, kêu la, sự dịu dàng nhu mì trước đây hoàn toàn tan biến, từ đó sẽ càng ngày càng trở nên trung tính, đây chính là phần ‘con’ của con người, bởi vì họ phải đảm bảo sự duy trì nòi giống.
Anh thấy đấy, cuộc đời của một người mẹ là chuỗi kịch tính dài liên tiếp, lúc dịu dàng và êm ái, lúc kinh hoàng. Không ngắn ngủi một giờ nhưng đầy cả niềm vui và sợ hãi.
A mother’s life, you see, is one long succession of dramas, now soft and tender, now terrible. Not an hour but has its joys and fears.