Tôi đi du lịch vòng quanh thế giới để xem sông xem núi, và tôi đã bỏ ra rất nhiều tiền. Tôi đã đi rất xa, tôi đã thấy mọi thứ, nhưng tôi quên thấy giọt sương trên lá cỏ nhỏ bé ngay bên ngoài nhà tôi, giọt sương phản chiếu trên mặt cầu của nó toàn bộ vũ trụ.
I’ve travelled all around the world to see the rivers and the mountains, and I’ve spent a lot of money. I have gone to great lengths, I have seen everything, but I forgot to see just outside my house a dewdrop on a little blade of grass, a dewdrop which reflects in its convexity the whole universe around you.
Người thầy không bao giờ có thể thực sự dạy dỗ trừ phi chính mình vẫn còn học hỏi. Một cây đèn chẳng thể đốt lên một cây đèn khác trừ phi chính nó đang tự cháy. Người thầy đã đi đến cùng sự học hỏi, mang theo tri thức không vận động và chỉ lặp đi lặp lại bài giảng cho học trò, chỉ có thể chất đầy tâm trí trò chứ không thể thúc đẩy nó.
A teacher can never truly teach unless he is still learning himself. A lamp can never light another lamp unless it continues to burn its own flame. The teacher who has come to the end of his subject, who has no living traffic with his knowledge but merely repeats his lesson to his students, can only load their minds, he cannot quicken them…
Tình yêu nước không thể là nơi trú ẩn tinh thần cuối cùng của chúng ta; nơi trú ẩn của tôi là lòng nhân đạo. Tôi sẽ không mua thủy tinh bằng kim cương, và tôi sẽ không bao giờ cho phép tình yêu nước chiến thắng lòng nhân đạo chừng nào tôi còn sống.
Patriotism cannot be our final spiritual shelter; my refuge is humanity. I will not buy glass for the price of diamonds, and I will never allow patriotism to triumph over humanity as long as I live.