Mỗi ngày bạn đều có thể tiến bộ. Mỗi bước đều có thể có thu hoạch. Nhưng phía trước bạn là con đường mãi kéo dài, mãi dốc lên, mãi mở mang. Bạn biết bạn sẽ không bao giờ đi đến cuối đường. Nhưng điều này không khiến nản lòng, mà chỉ bổ sung thêm vào niềm vui và vinh quang của cuộc hành trình.
Every day you may make progress. Every step may be fruitful. Yet there will stretch out before you an ever-lengthening, ever-ascending, ever-improving path. You know you will never get to the end of the journey. But this, so far from discouraging, only adds to the joy and the glory of the climb.
Since you get more joy out of giving joy to others, you should put a good deal of thought into the happiness that you are able to give.
Vì bạn nhận được nhiều niềm vui hơn khi đem niềm vui cho người khác, bạn nên suy nghĩ nhiều về niềm hạnh phúc bạn có thể cho.
Cảm thấy mọi người thân thiết với mình, cần đến mình là điều thú vị nhất, là điều sung sướng nhất trên đời.
Ngọn lửa vui sướng rạng rỡ nhất đều là do những ánh lửa ngoài ý muốn góp vào.
Ăn mừng thành công cũng tốt, nhưng quan trọng hơn là phải biết chú ý đến những bài học của thất bại.
Tình yêu có hàng ngàn vẻ, và ở mỗi vẻ đều có ánh sáng, nỗi buồn, hạnh phúc và hương thơm riêng.
Con người quyết định nhiều vấn đề vì lòng oán hận, tình yêu, dục vọng, giận dữ, nỗi buồn, niềm vui, hy vọng, sợ hãi, ảo tưởng và những cảm xúc nội tâm khác, hơn là vì hiện thực, chính quyền, các chuẩn mực pháp lý, án lệ, hay chế độ.
Men decide far more problems by hate, love, lust, rage, sorrow, joy, hope, fear, illusion or some other inward emotion, than by reality, authority, any legal standard, judicial precedent, or statute.
Mối tình đầu cũng giống như tiếng chuông vậy. Nó đã qua rồi dẫu ta vẫn nghe như những âm vang của nó còn đọng mãi. Không ai có thể tìm lại một tiếng chuông, cũng không ai nên cố tìm cách giữ lại một tiếng chuông.Hãy để những cơn gió nguyên sơ mang thanh âm ấy đi . Nếu không thể tạo nên một điều gì tốt đẹp hơn hiện tại, thì cũng đừng nên phá vỡ hiện tại
Niềm vui là mục tiêu của sự tồn tại, và ta không thể vấp phải niềm vui, mà phải đạt được nó, và hành động phản bội là để viễn cảnh của nó bị nhấn chìm trong đầm lầy của những khoảng khắc khốn khổ.
Joy is the goal of existence, and joy is not to be stumbled upon, but to be achieved, and the act of treason is to let its vision drown in the swamp of the moment’s torture.
Nguyên nhân thực sự làm bạn lo buồn, đều sinh ra từ chỗ bạn nghi ngờ bản thân có hạnh phúc hay không.
Cái đẹp là thứ duy nhất mà thời gian không thể làm tổn hại. Triết lý sẽ rơi rụng như cát, tín ngưỡng sẽ không ngừng bị thay thế, nhưng cái đẹp luôn là niềm vui suốt vĩnh hằng.
Beauty is the only thing that time cannot harm. Philosophies fall away like sand, creeds follow one another, but what is beautiful is a joy for all seasons, a possession for all eternity.
Lo buồn giống như một ghế xích đu, nó có thể làm cho bạn có việc để làm nhưng không thể làm bạn tiến thêm một bước về phía trước.
Thường không hiểu vì sao mỗi ngày đều sống như thế này, phải chăng vì tất cả mọi người đều như vậy, cho nên mình cũng sống như vậy thôi? Đến sức phản kháng hay cự tuyệt đều không có, vậy đành chấp nhận. Mỗi ngày về tới nhà, nằm trên giường trong lòng bỗng ngập tràn cảm giác trống rỗng không rõ vì sao. Luôn có một âm thanh đang gào thét trong đầu rằng tôi không vui, tôi không thích cuộc sống hiện tại của chính mình. Đem tất cả những mệt mỏi vào giấc ngủ, ngày hôm sau thức dậy cũng lại sống như vậy, cuộc sống cứ thế mà lặp đi lặp lại.