Một vài trái tim được hàn gắn, một vài trái tim nát tan, mặc dù chẳng bao giờ có ai muốn vậy, bởi tình yêu luôn được thề thốt đầu bạc răng long. Tôi đã khóc, và cầu nguyện, và van xin, chỉ mong tình yêu bền vững. Hy vọng là tất cả những gì tôi cần, và đau đớn là tất cả những gì tôi tìm thấy.
Some hearts are broken and mended, others are shattered or torn, although it was never intended, for love is eternally sworn, I’ve cried and prayed and pleaded, for that love to hold its ground. Hope was all I needed, and pain was all I found.
Nếu nói tôi hoài niệm anh ấy, chi bằng nói tôi hoài niệm khoảng thời gian ngày đó của chính mình, hoài niệm những chuyện tôi vì anh ấy mà làm, những chuyện tôi vì anh ấy mà có được, vì anh ấy mà mất đi. Có lẽ không phải tôi không quên được anh ấy, chỉ là tôi không có cách nào quên được hình ảnh một tôi đầy nhiệt huyết, đầy bất chấp khi yêu anh ấy của những năm tháng đó mà thôi.
Để bắt đầu yêu thương một người thật sự không khó, chỉ cần có duyên nợ và cảm xúc dành cho nhau. Nhưng để tiếp tục giữ được tình yêu đó qua năm tháng thì cần cả một sự cố gắng và kiên tâm, mà không một duyên phận hay cảm xúc vô vị nào có thể làm thay được. Vậy khi một trong hai không còn cố gắng và những dối lừa đã len vào những ngón tay không còn đan chặt, người ta còn lựa chọn nào khác ngoài… buông tay?
Hỏi thế gian tình là gì? Tình trên đời này ai có thể nói rõ ràng được đây, chúng ta đơn phương tình nguyện cho rằng mình được định sẵn để gặp người ấy. Luôn cho rằng chỉ cần có dũng khí sẽ vượt qua mưa gió, nhưng chúng ta lại luôn bị dòng thác hiện thực vùi đến rã rời, nửa chừng dang dở con dốc, nhưng cuối cùng không đủ dũng khí địch lại số phận trêu đùa, đành than rằng là do không có duyên, sát cánh liền cành chỉ còn là ước nguyện của ngày hôm đó.
Anh quay lại và nhìn thẳng vào tôi và không nói gì cả, thậm chí dù chỉ một lời chào. Cứ như thể những tháng ngày chúng tôi ở bên nhau, những ngày tháng tôi yêu anh chẳng hề quan trọng, như thể chúng chưa bao giờ xảy ra.
He turned around and looked right at me and said nothing, not even hi. It was as if the months we had spent together, the times I spent loving him just weren’t important, as if they never happened.
Cho dù anh có cố gắng thế nào để quên đi ai đó, anh vẫn sẽ còn đôi chút tình cảm với họ, so sánh những chuyện ngày xưa và hiện tại. Và anh đôi khi hy vọng người mới trong cuộc đời đối phương vẫn là mình, và mọi thứ vẫn như cũ, mọi điều không hay đều được xóa bỏ. Thời gian có thể chữa lành vết thương, nhưng trong tình yêu thì không. Dù chúng ta chia tay đã lâu và giờ đều đã có những tình yêu mới trong đời mình, em không thể không tự hỏi giờ anh sống thế nào, và khi em thấy anh liếc nhìn em, em không thể không tự hỏi liệu trái tim anh có đập nhanh hơn một chút, giống như trái tim em khi em thấy anh.
No matter how hard you try to get over someone, you will still have some sort of feeling for them, remembering the ways things used to be, and how they are now. And you sometimes hope that the new person in their life was still you, and everything was how it used be, erasing all the bad things that happened. Time is supposed to make things better, but in love it doesn’t. Although we have been apart for a while, and now have diferent loves in our life, I stil can’t help wondering how your life is, and when I catch you glancing at me, I can’t help but wonder if your heart beats a little faster, as mine does when I see you.
Lúc trước mọi người thường nói: Yêu đơn phương là một loại tình yêu say đắm hoàn mỹ nhất trên đời này, bởi vì tuyệt đối cũng không bao giờ bị thất tình. Nhưng chỉ có người chân chính từng trải mới biết được loại tình yêu không thể nói nên lời này, đó mới là loại tình yêu yếu ớt nhất trên thế giới. Chuyện tình đau khổ nhất trong cuộc đời, đó là không những trơ mắt nhìn thấy bản thân tan nát cõi lòng, lại còn phải che dấu sự tan nát ấy. Mà yêu đơn phương một người, chẳng những phải chịu thương tổn, ngay cả nước mắt cũng phải nuốt ngược vào trong.