Tất cả những thuyết âm mưu luôn luôn là một cách để lảng tránh trách nhiệm của chúng ta. Nó là một kiểu căn bệnh xã hội rất quan trọng mà chúng ta dùng để tránh thừa nhận thực tại như chính nó và tránh đi trách nhiệm.
All the theories of conspiracy were always a way to escape our responsibilities. It is a very important kind of social sickness by which we avoid recognizing reality such as it is and avoid our responsibilities.
Thái độ coi mình là nạn nhân làm suy yếu tiềm năng của con người. Bằng việc không chịu chấp nhận trách nhiệm cá nhân cho hoàn cảnh của mình, chúng ta làm suy giảm sức mạnh của ta để thay đổi chúng.
The victim mindset dilutes the human potential. By not accepting personal responsibility for our circumstances, we greatly reduce our power to change them.
Triết lý của một người không được thể hiện tốt nhất bằng ngôn từ; nó được thể hiện trong những lựa chọn của anh ta… và những lựa chọn của chúng ta rốt cuộc chính là trách nhiệm của chúng ta.
One’s philosophy is not best expressed in words; it is expressed in the choices one makes… and the choices we make are ultimately our responsibility.
Bài học số một mà tôi được cha dạy là phải có trách nhiệm với bản thân và gia đình. Trách nhiệm của bạn là làm việc, trả hóa đơn, và về nhà MỖI đêm, đấy là cơ bản đầu tiên.
The number one lesson I received from my father is to be responsible for yourself and your family. The responsibility you embrace is working, paying the bills, and coming home EACH night, just as a start.
Tôi tin rằng cuộc đời là một chuỗi những bỏ lỡ sít sao. Nhiều điều mà ta gắn cho vận may hoàn toàn chẳng phải là may mắn. Đó là việc nắm bắt cơ hội và chấp nhận trách nhiệm đối với tương lai của mình. Đó là việc thấy được điều mà người khác không thấy và theo đuổi viễn cảnh đó.
I believe life is a series of near misses. A lot of what we ascribe to luck is not luck at all. It’s seizing the day and accepting responsibility for your future. It’s seeing what other people don’t see. And pursuing that vision.
Về lâu về dài, chính chúng ta sẽ định hình bản thân con người chúng ta và cuộc sống của chúng ta. Quá trình đó không bao giờ kết thúc cho tới khi ta chết. Rốt cuộc thì chúng ta luôn phải gánh chịu mọi trách nhiệm về chính sự lựa chọn của mình.
In the long run, we shape our lives, and we shape ourselves. The process never ends until we die. And the choices we make are ultimately our own responsibility.