Tác giả: Nhân Gian Tiểu Khả

Con người ai cũng có một phần kiên trì, cho dù sự cố chấp đó đúng hay sai, nhưng đã lựa chọn, thì nên dốc hết sức để bảo vệ.

Con người cũng như ngọn đèn leo lắt trong đêm, càng tỏa sáng, càng khiến cho mình thêm ảm đạm.

Tác giả:
Từ khóa:

Yêu nhau và chia xa, đều là lẽ tất yếu trong sự ngẫu nhiên, bất luận kết quả như thế nào, bất luận thời gian đúng sai.

Chúng ta từng yêu, từng sai, từng giãy giụa, từng chịu ấm ức, cũng từng tan nát cõi lòng, ngẩng cao đầu mắt nhỏ lệ, nhưng chúng ta chưa bao giờ hối hận.

Có một số người, khi hạnh phúc ở bên không biết quý trọng, thậm chí không nhận ra sự may mắn của mình, lúc hạnh phúc sắp mất đi mới cảm thấy mình bất hạnh và đau thương nhiều đến thế.

Tác giả:
Từ khóa:

Nhiều năm sau khi nhớ lại những năm tháng trẻ trung nông nổi ấy, tôi mới phát hiện ra có rất nhiều thứ bản thân từng cố gắng kiên trì giữ lấy đến giờ cũng không còn quan trọng nữa.

Tác giả:
Từ khóa:

Ngày tháng đã trở về theo đúng chu kỳ xoay của nó, chỉ có con người là biến đổi. Nhìn đàn ngỗng trời bay ngang qua bầu trời, biết rằng mùa thu đã trôi qua, mùa đông lại sắp đến.

Tác giả:
Từ khóa:

Tuổi thanh xuân như hoa, trong chớp mắt cũng sẽ lụi tàn, sau đó hương sắc già cỗi, chỉ còn biết cảm thán mà thôi.

Tác giả:
Từ khóa:

Vào đêm Noel, lại đúng vào ngày cuối tuần, một mình tôi ở nhà buồn chán, nên đã thu dọn một lượt khắp cả nhà. Nhìn thấy đồ đạc trong nhà như được khoác một tấm áo mới, bỗng trào dâng cảm giác thành tựu. Nếu như sắp xếp lại ký ức cũng đơn giản dễ dàng như sắp xếp lại căn phòng thì tốt biết mấy, cái cần thì giữ, cái không cần thì có thể tùy ý ném đi, nếu như có thể dễ dàng thoải mái đến như vậy, thì tuyệt biết bao.

Tác giả:
Từ khóa:

Không phải mọi thứ đều phát triển như ý ta muốn, biết rằng khi bất lực cần phải buông tay ra, biết rằng tình yêu cũng có lúc không thể nào viên mãn…

Tác giả:
Từ khóa:

Đè nén con người thường không phải là trọng lượng, mà lại là những gánh nặng vô hình.

Tác giả:
Từ khóa:

Thích một người không mấy thích mình sẽ rất khổ, nhưng biết làm sao? Rút chân lại đã quá muộn.