It is impossible to go through life without trust. That is to be imprisoned in the worst cell of all – oneself.
Không thể đi đến cuối cuộc đời mà không tin tưởng. Điều đó cũng giống như bị cầm tù trong xà lim tồi tệ nhất trong tất cả các xà lim – bản thân mình.
Trong trái tim chúng ta có gã độc tài tàn nhẫn, sẵn lòng suy tính nỗi đau khổ của cả ngàn kẻ lạ mặt nếu điều đó có thể đảm bảo cho hạnh phúc của vài người ta yêu thương.
In our hearts there is a ruthless dictator, ready to contemplate the misery of a thousand strangers if it will ensure the happiness of the few we love.
Cảm giác thiếu an toàn là cảm giác tồi tệ nhất mà những cặp tình nhân có thể cảm thấy: đôi khi ngay cuộc hôn nhân buồn tẻ không tình yêu cũng còn tốt đẹp hơn. Cảm giác thiếu an toàn vặn vẹo ý nghĩa và đầu độc lòng tin tưởng.
Insecurity is the worst sense that lovers feel: sometimes the most humdrum desireless marriage seems better. Insecurity twists meanings and poisons trust.
Sự tuyệt vọng là cái giá người ta phải trả khi cho mình một mục tiêu không thể đạt được. Người ta bị cho biết đó là tội lỗi không thể tha thứ, nhưng đó là tội lỗi mà kẻ tàn ác hay suy đồi không bao giờ phạm phải. Hắn luôn luôn có hy vọng. Hắn không bao giờ chạm xuống điểm đáy băng giá khi nếm trải thất bại tột cùng. Chỉ người có thiện tâm mới luôn mang trong trái tim khả năng đón nhận nỗi đọa đày này.
Despair is the price one pays for setting oneself an impossible aim. It is, one is told, the unforgivable sin, but it is a sin the corrupt or evil man never practices. He always has hope. He never reaches the freezing-point of knowing absolute failure. Only the man of goodwill carries always in his heart this capacity for damnation.