Chuyên mục: Những mảnh ngôn tình

Là một bộ sưu tập của những mảnh ngôn tình, những đoạn trích dẫn hay trong các tiểu thuyết ngôn tình hay cũng chỉ là một câu nói vu vơ của một gã khờ nào đó..

Những thứ con người nắm giữ được thật rất nhiều, nhưng lại luôn luôn quên mất bản thân mình đang nắm giữ cái gì.

Tác giả:

Có lẽ vì phụ nữ luôn ngốc nghếch hơn đàn ông, nên mới hết lần này tới lần khác chịu tổn thương. Đau khổ một lần chưa đủ, đến khi toàn thân đầy thương tích mới học được cách tự bảo vệ mình.

Tác giả:

Có những lúc bạn nhớ da diết ai đó, nhưng bạn sẽ không gọi điện cho người ấy. Gọi điện cho người ấy, không biết phải nói như thế nào, chi bằng không gọi vẫn hơn. Nhớ một người, không nhất thiết cứ phải nghe thấy giọng nói người đó. Nghe được giọng nói người đó, có thể lại là một chuyện khác. Mọi thứ trong tưởng tượng, thường bao giờ cũng đẹp hơn một chút so với hiện thực. Người ở trong nỗi nhớ nhung đó, cũng sẽ ấm áp hơn người ấy ở ngoài đời. Nỗi nhớ dường như là một thứ gì đó thật xa xôi, nhưng có những lúc lại gần gũi hơn cả so với hiện thực. Nỗi nhớ rất gần, bên kia đầu dây điện thoại dường như lại rất xa, chi bằng không gọi điện thoại vẫn hơn.

Tác giả:
Từ khóa:

Quên không có nghĩa là xóa sạch ký ức, quên là không để nó vương vấn trong tâm trí chúng ta nữa. Quên cũng không có nghĩa là chúng ta khiến những kỷ niệm thành con số không tròn trĩnh, quên là để “kỉ niệm chỉ còn là kỉ niệm”.
Như thế là một cách chúng ta tôn trọng người cũ, tôn trọng người mới và tôn trọng chính mình.

Con đường phía trước thật dài, nhưng không đi đến cuối cùng, sao có thể biết được sẽ kiên trì đến đâu.

Cuộc đời con người chính là đau khổ và chịu đựng. Học vật vã ba năm trung học kiếm được giấy trúng tuyển đại học học hành đau khổ trong bốn năm nữa lấy được bằng tốt nghiệp, chán đời trong năm năm kiếm được tờ giấy kết hôn, năm năm sau thì đau đớn nhận được giấy chứng nhận li hôn.

Tác giả:

Nên biết rằng, người thận trọng nhất một khi đã liều thì còn điên cuồng hơn những người bình thường rất nhiều. Giống như bàn tay không biết viết chữ, nét bút đầu tiên thường vạch ra ngoài dòng kẻ. Bởi vì họ chưa nếm trải nên không biết ranh giới ở đâu.

Tác giả:

Có lẽ cái giá của sự trưởng thành chính là đổi nụ cười ngày càng ít lấy đi lớp vỏ bọc cứng rắn để trang bị cho mình trong cái xã hội phức tạp này.

Tác giả:

Trên đời luôn luôn có thể loại người này, hâm mộ thành ghen ghét, dù là không chiếm được cũng phải đạp đổ, để cuối cùng phải kiếm được chút tâm lý an ủi.

Tác giả:
Từ khóa:

Tôi thích những mối tình câm, tình thầm. Tôi tưởng tượng đó là những mối tình da diết, sâu sắc. Mãi mãi chẳng dám nói thật lòng, cho đến cuối đời, tình ấy vẫn bàng bạc, rập rờn và mỗi khi có dịp đi qua chỗ ngồi cũ, con đường cũ, gương mặt cũ… ta bỗng thấy nhói ran.Chắc là khó chịu lắm, khi yêu mà giả bộ không yêu, khi buồn cố diễn mặt vui, khi đau tình phải tỏ ra vô tình…

Cười đi, cười đi, ngửa đầu mà cười to đi. Chỉ có như vậy, mới có thể mang dòng chất lỏng sắp rơi ra nuốt lại vào trong, để chúng thối nát ở trong lòng, thiêu cháy cả cõi lòng. … Đáng thương, có phải không? Giây phút một người muốn khóc mà phải cười, là đáng thương nhất trên cả thế gian.

Tất cả tình cảm thắm thiết hóa ra đều xâu chuỗi bởi rất nhiều thời gian vụn vặt, giống như một chuỗi bóng đèn nhỏ sáng lên ánh sáng mờ mờ, lặng lẽ nằm dưới chân, chiếu rọi đôi bóng bên nhau khăng khít của chúng ta. Khi ấy chỉ biết là bình thường, cho tới khi đèn đuốc đã tối tăm, chúng ta mới phát hiện ra những ngày tháng bình thường ấy là hạnh phúc đẹp đẽ biết bao.

Tác giả:

Từ lâu ta đã biết nói chuyện là một nghệ thuật, mà nói chuyện châm chọc người khác lại là một nghệ thuật rất cao thâm. Có người mở miệng ra là văng đầy lời lẽ hùng hổ thô tục, cuối cùng đối phương chỉ coi như ngươi đang nói chuyện với không khí, trong lòng thầm mắng: Thô tục, quá thô tục. Có người tươi cười quyến rũ mặt không đổi sắc nhưng giấu kim trong chữ, giấu dao trong lời nói. Làm sắc mặt người nghe xanh đỏ lục tím thay đổi liên tục, nhưng bởi vì khuôn mặt đối phương dịu dàng hòa ái tươi cười thân thiết nên bọn họ không thể làm gì, cuối cùng chỉ có thể cắn răng nuốt vào trong bụng. “Kẻ câm ăn hoàng liên, có khổ nói không được”, chính là loại này.

Tác giả:
Từ khóa:

Có đôi khi, thứ ta có được không phải là quá ít, mà do chúng ta cầu quá nhiều. Như vậy vĩnh viễn cũng không thể cảm thấy thỏa mãn.

Tác giả:
Từ khóa:

Yêu thì ngọt ngào. Thất tình thì đắng cay… Có người thắc mắc, vì sao tình yêu lại vô duyên vô cớ mất đi, vì sao nói chia tay là chia tay ngay được? Thế nhưng chẳng ai hỏi, vì sao lúc đầu hai người lại yêu nhau? Nếu có thể trả lời được câu sau, thì nhất định cũng sẽ trả lời được câu trước… Tôi thà rằng tin là vô duyên vô cớ, chứ cũng không chịu tin là vì chán, vì ghét mà cuối cùng… chia tay!

Tác giả:
Từ khóa:

Phải, tình cảm rồi cũng sẽ tan biến, vợ chồng chỉ cần ký tên vào một tờ giấy là có thể xa nhau, người ta cũng không ai chết đi vì mất đi một ai đó bao giờ. Khi tuổi trẻ yêu thương như sóng tràn bờ nhưng có cách nào chắc chắn được rằng yêu thương đó còn mãi, theo thời gian dù sẽ mất đi những nồng nhiệt say mê nhưng vẫn còn đó sự lặng lẽ êm đềm của một dòng chảy không bao giờ cạn…?

Tác giả:

Có những lúc, có những người, vì quá quan tâm nên không gặp còn thoải mái hơn là gặp lại và sau khi liên lạc với nhau còn buồn bã hơn là lặng lẽ nhớ nhung.

Tác giả:

Đối phó với những kẻ tàn ác, cần phải tàn ác hơn hắn
Đối phó với những kẻ bỉ ổi, cần phải bỉ ối hơn hắn.
Đối phó với những người phóng khoáng, cần phóng khoáng hơn hắn
Đối phó với những người đẹp trai, cần… hủy hoại vẻ đẹp trai của hắn.

Tác giả:

Tôi không muốn làm một người phụ nữ thông minh. Cũng chẳng muốn là người giỏi giang, tháo vát. Bọn họ thường rất cô đơn. Cứ chống chọi một mình với thế giới để bảo vệ sự tổn thương của chính mình. Đàn ông của họ cũng chẳng phải loại tầm thường. Chính vì vậy mà ngày nào cũng là một cuộc đấu trí. Thử hỏi có phức tạp không? Chi bằng có thể ngồi xuống cùng nhau, nói chuyện nấu súp, làm vườn, tăng cân, bỏ trốn…

Ánh sáng tưởng rằng đã là nhanh nhất, nhưng bóng tối mãi mãi chờ nó ở phía trước.

Tác giả:

Một khi tình yêu đã không còn, miễn cưỡng ở bên nhau lừa mình dối người, càng khiến đối phương bị tổn thương nhiều hơn.

Yêu một người là như thế đó, lúc nào cũng muốn cho người mình yêu được sống tốt, thì bản thân cũng vui vẻ. Đây đúng chính là điều diệu kỳ, cho dù chịu tội, chịu khổ nhưng trong lòng đã có hình bóng một người, thì nỗi khổ sánh ngang trời cũng là sự dày vò ngọt ngào mà thôi.

Tác giả:
Từ khóa:

Thời gian sẽ khiến người ta quên đi lý do yêu một người, và cũng sẽ quên lý do thù hận, “mãi mãi không quên” chỉ là một thứ xa xỉ, cần đến rất nhiều tâm huyết, dũng khí, sự kiên định, thậm chí là phải liên tục ru ngủ mình.

Tác giả:

Bằng cách này hay cách khác, níu giữ một giấc mơ là níu giữ cho mình một nửa của tuổi xuân và hi vọng.

Tác giả: