Tôi có trí nhớ tốt. Nhưng tôi sẽ quan tâm tới ký ức ngay cả khi tôi có trí nhớ tồi, bởi tôi tin rằng ký ức là linh hồn của ta. Nếu ta hoàn toàn đánh mất ký ức, ta chẳng có linh hồn.
I have a good memory. But I would be interested in memory even if I had a bad memory, because I believe that memory is our soul. If we lose our memory completely, we are without a soul.
Vô thức luôn luôn hoạt động ở thì hiện tại, và khi một ký ức được chôn vào vô thức, vô thức bảo tồn nó như một hành động ngược đãi trong hiện thực của vô thức. Cái giá phải trả cho việc đè nén ký ức là tâm trí không biết khi nào thì hành động ngược đãi đó chấm dứt.
The unconscious mind always operates in the present tense, and when a memory is buried in the unconscious, the unconscious preserves it as an ongoing act of abuse in the present of the unconscious mind. The cost of repressing a memory is that the mind does not know the abuse ended.
Tôi chưa bao giờ cố xóa đi ký ức của quá khứ, dù một vài ký ức rất đau đớn. Tôi không hiểu được những người lẩn trốn khỏi quá khứ của mình. Mọi thứ bạn đã sống góp phần giúp bạn trở thành con người bạn bây giờ.
I’ve never tried to block out the memories of the past, even though some are painful. I don’t understand people who hide from their past. Everything you live through helps to make you the person you are now.
Cuộc sống của người đã chết nằm ở ký ức của người còn sống. Tình yêu thương trao đi trong đời giữ con người sống vượt qua tuổi thọ của mình. Bất cứ ai được trao tình yêu thương sẽ luôn luôn sống tiếp trong trái tim người khác.
The life of the dead is placed on the memories of the living. The love you gave in life keeps people alive beyond their time. Anyone who was given love will always live on in another’s heart.
Cho dù sống lâu tới bao nhiêu, hai mươi năm đầu tiên là nửa dài nhất của đời bạn. Những năm tháng ấy có vẻ dài lâu như vậy khi đang trôi qua; và như vậy khi ta quay đầu nhìn lại; và chúng chiếm nhiều chỗ trong ký ức ta hơn tất cả những năm sau đó.
Live as long as you may, the first twenty years are the longest half of your life. They appear so while they are passing; they seem to have been so when we look back on them; and they take up more room in our memory than all the years that succeed them.