Để quên đi người mình yêu thì chỉ có hai cách. Một là để mọi chuyện diễn ra theo quy luật tự nhiên, hàng ngày hàng giờ vẫn nhớ đến hình bóng người ấy, nhưng cố gắng không gặp lại nhau, bạn sẽ quên đi người ấy theo thời gian, một tháng không được thì một năm, một năm không được thì hai năm, rồi sẽ có một ngày hình bóng người đó biến mất khỏi tâm trí mà bạn không hề hay biết, thời gian sẽ hàn gắn mọi vết thương lòng. Hai là yêu một người khác, như vậy những kỷ niệm cũ sẽ tàn phai theo năm tháng, đây là liều thuốc diệu kỳ nhất.
Đời người quan trọng chính là từng trải, cho dù vui cũng được, khổ cũng được, đã trôi qua rồi thì đừng nên nhắc lại.
Khi bạn trốn tránh hiện tại bằng cách sống trong hồi ức, cũng là lúc hạnh phúc trượt theo kẻ tay mà trôi đi mất.
Ở đời không có chuyện không công bằng, chỉ có tâm không công bằng mà thôi. Hãy sống một cách không hờn, không trách, không hận, mọi chuyện đều không để ý thì tâm sẽ bình yên. Cho dù là say, là mê hay tỉnh cũng đều đã trôi qua, nên hãy quên đi…Quý trọng người trước mắt mới là hạnh phúc.
Có thể nhiều năm về sau em sẽ quên mất hình dáng anh, quên cả những chi tiết đã trải qua, quên luôn bản thân đã từng vì anh mà cố gắng. Những hồi ức tốt đẹp rồi cũng bị tương lai làm phai mờ, nhưng cho dù có qua bao nhiêu thời gian đi nữa thì em vẫn không sao quên được tâm trạng thưở đầu khi yêu anh.