Tác giả: Đường Tiểu Lam

Vẫn tưởng rằng có thể quên đi mối tình đó, sau rất nhiều năm mới biết rằng thế nào gọi là khắc cốt ghi tâm… Vốn tưởng rằng có thể quên đi người ấy, trải qua rất nhiều việc mới biết rằng thế nào gọi là không thể nào quên…

Tác giả:

Trong trái tim mỗi người đều cất giấu một bí mật, chúng ta luôn luôn tìm kiếm mọi biện pháp để cất giấu thật kĩ bí mật của mình, sau đó tốn công hao sức để nhìn trộm bí mật của người khác. Bí mật giống như một hạt giống, dựa vào máu và nỗi đau trong tim để tồn tại, cuối cùng nó phát triển thành một cây đại thụ chọc trời. Chỉ cần có chút mùi vị tình yêu say đắm hoặc căm hận tột cùng sẽ đều điên cuồng làm tổn thương người khác, cũng đồng thời làm tổn thương chính mình.

Tác giả:

Không thể tha thứ không phải vì trong lòng còn căm hận, mà là từ đầu chí cuối đã dùng hết sức lực để yêu.Tình yêu như thế, đến phút cuối vẫn không thể nào dứt bỏ được, thế nên chọn cách căm hận để tác thành. … Tình yêu giống như những cơn gió biến đổi vô thường, càng kỳ vọng, chờ đợi thì nó càng không đến, nhưng vào những lúc không ngờ đến nhất, nó lại ấp đến không hề báo trước.

Tác giả: