Chuyên mục: Những mảnh ngôn tình

Là một bộ sưu tập của những mảnh ngôn tình, những đoạn trích dẫn hay trong các tiểu thuyết ngôn tình hay cũng chỉ là một câu nói vu vơ của một gã khờ nào đó..

Con người không bao giờ biết đủ cả. Sau khi đã nếm trải mật ngọt của tình yêu, tiếp đến liền đưa ra những yêu cầu nhân danh tình yêu như: cả đời trung thành, cả đời chỉ yêu một người, cả đời thế này thế nọ… Nhưng mà, cả đời là một quãng thời gian rất dài. Cái thứ gọi là tình yêu này có quyền gì mà ràng buộc vô thời hạn tương lai của một người.

Tác giả:
Từ khóa:

Tình yêu là thứ xa xỉ nhất trong cuộc sống, cũng là lí do xa xỉ duy nhất để ta mãi tìm kiếm cả cuộc đời.

Tác giả:

Vấp ngã thì đứng dậy, lại vấp ngã thì lại đứng dậy, cho dù cả đời liên tiếp vấp ngã và đứng dậy thì cũng không hối hận. Bởi vì có nếm trải hết mọi vui sướng buồn khổ trên đời mới xứng đáng sống kiếp người.

Tác giả:
Từ khóa:

Thích hoặc yêu thì đã sao, đó đều là chuyện của chính mình. Yêu một người, nếu người kia không yêu ngươi, làm ngươi chết đi sống lại, sống còn không bằng chết. Một khi đã như vậy, còn không bằng đừng yêu.

Quá khứ là một đường viền càng ngày càng mờ nhạt, cuối cùng sẽ biến mất không để lại dấu tích, hiện tại mới là thứ quan trọng nhất.

Tác giả:

Chỉ cần thích, cái gì cũng không thành vấn đề, còn nếu đã không thích, cái gì cũng đều chướng mắt.

Tác giả:
Từ khóa:

Đau khổ sống với nhau, chi bằng hãy chia tay để mỗi người tìm đến con đường hạnh phúc của riêng mình.

Tác giả:
Từ khóa:

Giả sử đời này dài tương đương một ngày thì khi bạn hai mươi mấy tuổi cũng chỉ hơn bảy giờ sáng mà thôi, đây là lúc cần ra khỏi nhà. Đừng lấy lý do “Không còn kịp nữa” mà trì hoãn thời điểm ấy. Chúng ta vẫn còn trẻ, vẫn có thể thất bại, có thể phạm sai lầm, có thể thất hứa, và còn có thể bắt đầu lại từ đầu. Tương lai vẫn chưa đến, hết thảy vẫn còn kịp, không gì là không thể thay đổi.

Tác giả:
Từ khóa: , ,

Nếu trái tim con người bị một thứ bẩn thỉu che lấp thì phải làm thế nào mới có thể khiến nó khôi phục sự trong sạch?

Tác giả:
Từ khóa:

Thi thoảng tôi thích nói chuyện với người lạ hơn là những người mình quen. có thể bởi vì khi ấy tôi chẳng biết gì về họ, nên cũng chẳng có gì để phải lo buồn.

Tác giả:

Yêu thực sự, cũng không phải là cùng nhau trải qua phong hoa tuyết nguyệt môi chạm môi, tay nắm tay. Mà là biết người đó cần gì, yên lặng làm, hiểu được tâm sự của người đó, lẳng lặng lắng nghe người đó nói… Cũng không cần thề thốt thiên trường địa cửu, biển cạn đá mòn, chỉ cần lúc mình vui vẻ, cũng có thể nghe thấy tiếng người đó cười…

Tác giả:
Từ khóa:

Mất đi thứ gì đó, vĩnh viễn sẽ không thấy nó, vĩnh viễn không tìm lại được. Nhưng mà, vẫn còn người và vật trước mắt, nên tích cực tranh thủ, hết sức quý trọng. Có lẽ, cuộc đời chính là như thế, mất đi, chấm dứt, bắt đầu, tiếp tục, lại chấm dứt, rồi biến mất… Cho dù thế nào, chúng ta đều muốn gánh hết tai nạn và hạnh phúc của riêng mình, tiến lên phía trước, không quay đầu lại.

Tác giả:

Khi là một chàng trai trẻ, thế giới của anh ta rất nhỏ. Cái gọi là tiền đồ và trách nhiệm vẫn chỉ là thứ có trong tưởng tượng mà không thể với tới được. Tưởng tượng luôn đẹp song rốt cuộc chỉ là tưởng tượng mà thôi.

Tác giả:

Cái nên đến sẽ đến, cái nên đi sẽ đi, đừng kháng cự, đừng giữ lại, đừng tiếc nuối, đừng lo lắng.
Đừng khổ sở lưu luyến những thứ đã mất đi, bởi vì nó cơ bản không thuộc về bạn!

Tác giả:
Từ khóa:

Nhân sinh là thế, gặp gỡ rồi biệt ly, và bởi vì có biệt ly nên quý trọng những lần gặp mặt.

Tác giả:
Từ khóa:

Có lẽ nỗi nhớ khắc cốt ghi tâm cũng không thắng nổi tình cảm nồng ấm ngày ngày bên nhau, cũng giống như người thường không thể thắng nổi cảm giác trống trải. Lúc yếu đuối ai mà chẳng chọn một bến bờ có thể khiến người đó cảm thấy ấm lòng.

Hồi ức chính là thứ vũ khí làm tổn thương chính mình, không hề có bất cứ lực sát thương nào đối với người khác.

Tác giả:

Chỉ ước ao với ai đó trên hành tinh bận rộn này, mình thật sự quan trọng, quan trọng đến mức tuyệt đối, đến mức ích kỉ

Quả táo mọc trên cùng một cây cũng có quả ngon, quả thối. Cuộc đời cũng vậy, vốn dĩ chẳng có gì trọn vẹn. Đôi khi chúng ta phải trải qua những việc vô cùng đau khổ mới biết trân trọng, bao dung và yêu thương. C’est la vie.

Tác giả:

Mỗi người vốn đều là một cá thể độc lập. Trong khi chúng ta dần dần khôn lớn, và bắt đầu tìm thấy một cá thể khác, chúng ta vì một thứ mang tên là “tình yêu” để kết hợp hai bên thành một quần thể nhỏ. Thời thanh xuân cống hiến cho sự nghiệp, trung niên cống hiến cho con cái, không biết có bao nhiêu bậc cha mẹ đã thực sự được hưởng thụ cuộc sống riêng của mình? Đợi đến khi tất cả đã hoàn thành và có thể ngừng nghỉ thì mới phát hiện ra mình chẳng thể cử động được nữa, và những năm tháng hoàng kim cũng đã qua đi.

Tác giả:

Trong trái tim mỗi người đều có một dòng sông nghẽn lại ở đó, nó phân trái tim chúng ta thành hai bờ: bờ trái mềm yếu, bờ phải lạnh lùng; bờ trái cảm tính, bờ phải lý trí. Bờ trái chứa đựng những dục vọng, ước mơ, đấu tranh và tất cả những hỷ nộ ái ố của chúng ta, còn bờ phải có những vết tích nóng bỏng của đủ mọi loại quy tắc trên thế gian in vào tim chúng ta – bờ trái là giấc mộng, còn bờ phải là cuộc sống.

Tác giả:

Chúng ta tha thứ cho người làm đau mình, nhưng chưa bao giờ quên được nỗi đau đó.

Tác giả:

Yêu say đắm một người chẳng có gì là sai, sai ở chỗ là ta đã chọn nhầm người, dùng nhầm cách.

Tác giả:

Người ta có thể cố tìm cách thay đổi diện mạo, thái độ, che đậy suy nghĩ, nhưng cái thần của đôi mắt và cái khí chất của con người là thứ không cách nào giả mạo được.

Tác giả:
Từ khóa: