Tác giả: Tiêu Hàn Vũ Ngân

Người ấy nói người ấy yêu ta, cũng nói không dám cam đoan cả đời sẽ chỉ yêu mình ta. Nhưng người ấy hứa rằng nếu có một ngày tình yêu phai nhạt nhất định sẽ tự mình nói cho ta biết. Có lẽ đó là quyết định đúng đắn nhất. Vì sao cứ phải mãi đuổi theo tình yêu đến tận chân trời góc biển? Ai cũng có lúc phải thay đổi, món ăn yêu thích, quyển sách yêu thích, những điều yêu thích khác… tất cả đều sẽ thay đổi. Nếu nhân tâm đã dễ đổi thay đến thế thì cần gì phải vì một phút ái tình nhất thời mà khẩn cầu tìm kiếm sự vĩnh hằng tuyệt đối?

Tác giả:

Tưởng niệm ai đó thật sự là một chuyện rất bi thương, nhất là khi biết rằng mình có lẽ sẽ không bao giờ có cơ hội gặp lại người đó nữa.

Tác giả:
Từ khóa:

Đường về nhà nhất định phải ghi nhớ, bởi vì chỉ cần trong lòng biết rõ nhà là ở nơi nào thì sẽ không sợ phải xa lìa mãi mãi, dù có đi xa đến đâu vẫn có thể quay về.

Tác giả:
Từ khóa:

Tuổi còn nhỏ tâm cao khí thịnh, tự cho rằng bản thân mình là nhất, không gì không thể làm được. Sau này mới biết đó là điều không tưởng.

Tác giả:
Từ khóa:

Bậc làm cha mẹ ai cũng sẽ nghĩ con mình là tốt đẹp, luôn ôm ấp trong tay sợ buông ra sẽ khiến nó vấp ngã, lòng cứ mãi lo sợ rằng không thể cho nó nhiều cái tốt đẹp hơn.

Tác giả: