Thích một người cớ sao phải che dấu? Bày tỏ tình cảm với người ta, sao phải xấu hổ? Nếu không nói người mình yêu chính là anh ấy thì sao anh ấy biết được trên thế gian này có một người yêu mình đến thế? Và không biết thì sao anh ấy có thể yêu bạn được? Vậy chẳng phải anh ấy có thể sẽ đánh mất một người đã yêu mình trên đời sao?
Nếu đúng là vết thương vừa lành đã quên cảm giác đau. Nhưng chỉ vì sợ đau, mà không cho hạnh phúc của mình một cơ hội, một con đường thì liệu có đáng không?
Người ta có thể lừa dối người khác và chính bản thân mình, chứ con tim thì không thể.
Tình yêu luôn cần sự kiên trì của cả hai người. … Yêu một người không phải chỉ có sự nhiệt huyết và lòng can đảm mà còn cần sự khoan dung, tha thứ.
Chúng ta đã vứt bỏ sự tôn nghiêm, cá tính và cả sự cố chấp của mình, cũng là vì không thể từ bỏ được một người.
Hóa ra yêu một người không chỉ có hạnh phúc, mà còn có cả đau buồn nữa, đau đến mức cô muốn òa khóc.
Con đường phía trước thật dài, nhưng không đi đến cuối cùng, sao có thể biết được sẽ kiên trì đến đâu.