Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng có hái. Nếu nhộng chưa chín đừng phá vỡ kén tằm. Nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động. Xuân qua Hè tới. Đông sang Thu về. Đừng nôn nóng khi thấy loài cây khác đã khoe lá khoe hoa. Hãy cứ bình tâm. Hãy đợi thời điểm của mình, em nhé. Hãy tận dụng khoảng ngừng lặng này để bồi đắp cho chính mình và học cách khám phá điều sẽ xảy ra. Nếu em biết suy tư, khoảng thời gian chờ đợi không bao giờ là vô nghĩa. Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh đến mấy, em hãy nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự đợi chờ. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống. Như chờ tình đến rồi hãy yêu.
Hành động với với lẽ thường tình theo từng thời điểm, đó là sự khôn ngoan tốt nhất mà tôi biết; và triết lý tốt nhất là làm bổn phận của mình, đón nhận thế giới khi nó xảy ra, nghiêm cẩn thực hiện phần của mình; cảm tạ sự tốt lành đã đem đến cho mình biết bao hạnh phúc.
To act with common sense according to the moment, is the best wisdom I know; and the best philosophy is to do one’s duties, take the world as it comes, submit respectfully to one’s lot; bless the goodness that has given us so much happiness with it.