Những người có nhận thức lý tính thuần túy sẽ bị thế giới hiện thực khước từ, còn những ai thuộc tuýp người nhận thức cảm tính thuần túy thì sẽ bị thế giới hiện thực nhấn chìm, vùi dập.
Những người có nhận thức lý tính thuần túy sẽ bị thế giới hiện thực khước từ, còn những ai thuộc tuýp người nhận thức cảm tính thuần túy thì sẽ bị thế giới hiện thực nhấn chìm, vùi dập.
Con người ta cứ gồng mình lên để thu hồn lại trong những quy chuẩn mặc định, trong những mực thước mà đại đa số tán thành, ngậm ngùi với những đấu tranh trong huyết quản, trong tiềm thức, trong bản năng mà không dám tận hưởng. Họ tiết kiệm cả cảm xúc để rồi một ngày xa xôi, khi nằm hấp hối, nhìn tuổi trẻ của con cái mà ước ao có thể quay trở lại để sửa chữa vài lỗi lầm, để thực hiện vài dự định bị lãng quên, để tham gia vài trò điên rồ nào đó.
Tôi phát hiện ra rằng lời tạm biệt sẽ luôn luôn làm ta đau khổ, ảnh chụp sẽ không bao giờ thay thế được trải nghiệm thực sự, kỷ niệm buồn hay vui đều mang đến nước mắt, và ngôn từ không bao giờ có thể thay thế cảm xúc.
I’ve learned that good-byes will always hurt, pictures will never replace having been there, memories good and bad will bring tears, and words can never replace feelings.
Tình yêu không phải là một thứ tự nhiên. Đúng hơn, nó đòi hỏi kỷ luật, sự tập trung, lòng kiên nhẫn, niềm tin, và việc vượt qua được sự ái kỷ. Nó không phải là một cảm xúc. Nó là hành động thực hành.
Love isn’t something natural. Rather it requires discipline, concentration, patience, faith, and the overcoming of narcissism. It isn’t a feeling, it is a practice.
Người nghệ sĩ là vật chứa những cảm xúc đến từ khắp nơi: từ bầu trời, từ mặt đất, từ một mẩu giấy, từ một hình thù thoáng qua, từ mạng nhện.
The artist is a receptacle for emotions that come from all over the place: from the sky, from the earth, from a scrap of paper, from a passing shape, from a spider’s web.
Nhìn bằng mắt người khác, nghe bằng tai người khác, cảm nhận bằng trái tim người khác. Vào lúc này, với tôi đó là định nghĩa có thể chấp nhận được cho thứ chúng ta gọi là cảm xúc xã hội.
To see with the eyes of another, to hear with the ears of another, to feel with the heart of another. For the time being, this seems to me an admissible definition of what we call social feeling.