Đôi khi thế giới thật rộng lớn. Bao la đến nỗi chỉ cần một lần chia xa là cả đời không còn cơ hội gặp lại. Nhưng cũng có lúc trái đất bỗng trở nên giới hạn. Nhỏ bé đến mức vừa chia tay, quay đầu lại đã thấy gương mặt họ đang tươi cười, rạng rỡ… Cho nên: khi gặp gỡ hãy biết cách trân trọng, lúc bên nhau nhất định nhớ giữ gìn.
Những con người ấy, những con người vào một khoảng khắc nào đó đã đi qua đời tôi… giờ họ ở đâu? Họ ở lại trong căn phòng của trái tim tôi, giống như những mặt kính lấp lánh bên dưới tầng tầng bụi… những mảnh ký ức lãng đãng đầy trân quý…
They, people who, at some moment, shared my path… who are they now? In the chamber of my heart, they stay, like gleaming glass that still shines behind layers and layers of dust… precious pieces of fleeting memory…
Đừng âu sầu khi nói lời tạm biệt, lời tạm biệt là cần thiết trước khi ta có thể gặp lại nhau, và gặp lại nhau, cho dù sau khoảng thời gian ngắn ngủi hay sau cả một đời, là điều chắc chắn sẽ xảy ra với những người bạn hữu.
Don’t be dismayed at goodbyes, a farewell is necessary before you can meet again and meeting again, after moments or lifetimes, is certain for those who are friends.