Đừng khiến phàn nàn và than vãn trở thành thói quen
Nếu bạn thỉnh thoảng phàn nàn hoặc than vãn, không sao cả.
Tuy nhiên, nếu nó trở thành thói quen, nó sẽ tương tự như rượu chè: bạn càng uống, bạn càng khát. Trên con đường thành công, bạn sẽ thấy những người thành công đều là những người không than vãn, cũng không thường hay phàn nàn.
Thế giới sẽ không nhớ bạn nói gì, nhưng chắc chắn sẽ không quên bạn đã làm gì.
Don’t make complaining and whining a habit
If you complain or whine once in a while, it is not a big deal.
However, if it becomes habitual, it will be similar to drinking: the more you drink, the stronger the thirst. On the path to success, you will notice that the successful ones are not whiners, nor do they complain often.
The world will not remember what you say, but it will certainly not forget what you have done.
Những người không có mục đích trung tâm trong cuộc đời dễ dàng sa lầy vào những nỗi lo âu, sợ hãi, rắc rối và than thân trách phận nhỏ mọn, tất cả đều là dấu hiệu của sự yếu đuối, thứ sẽ dẫn đến thất bại, bất hạnh và mất mát cũng chắc chắn như tội lỗi được cố ý lên kế hoạch (dù theo con đường khác), bởi sự yếu đuối không thể kéo dài trong một vũ trụ mà sức mạnh không ngừng tiến hóa.
They who have no central purpose in their life fall an easy prey to petty worries, fears, troubles, and self-pitying, all of which are indications of weakness, which lead, just as surely as deliberately planned sins (though by a different route), to failure, unhappiness, and loss, for weakness cannot persist in a power evolving universe.
Bạn không bao giờ nên than phiền về những rắc rối của mình với người khác, bởi 80% người đằng nào cũng chẳng quan tâm tới chúng, và 20% còn lại sẽ thấy vui vẻ vì bạn gặp phải rắc rối.
You should never share your problems with others because 80 percent of people don’t care about them anyway, and the other 20 percent are kind of glad that you’ve got them in the first place.
Con người chỉ bắt đầu là con người khi anh ta ngừng than vãn và chửi rủa, và bắt đầu tìm kiếm thứ công lý ẩn sâu đang điều phối cuộc sống của mình. Và anh ta hướng tâm trí vào yếu tố điều phối đó, anh ta ngừng đổ tội cho người khác về tình cảnh của mình, và dựng mình đứng lên với những suy nghĩ mạnh mẽ và cao cả; ngừng vật lộn chống lại hoàn cảnh, và bắt đầu sử dụng chúng để hỗ trợ tiến bộ nhanh chóng của mình, và dùng chúng như một loại công cụ của thứ quyền năng và khả năng ẩn giấu bên trong anh ta.
A man only begins to be a man when he ceases to whine and revile, and commences to search for the hidden justice which regulates his life. And he adapts his mind to that regulating factor, he ceases to accuse others as the cause of his condition, and builds himself up in strong and noble thoughts; ceases to kick against circumstances, but begins to use them as aids to his more rapid progress, and as a means of the hidden powers and possibilities within himself.