Điều bạn nghe thấy phụ thuộc vào bạn tập trung tai của mình như thế nào. Ta không nói về việc tạo ra một ngôn ngữ mới, mà đúng hơn là tạo ra những cách nhìn mới về một ngôn ngữ đã tồn tại sẵn.
What you hear depends on how you focus your ear. We’re not talking about inventing a new language, but rather inventing new perceptions of existing languages.
Vấn đề khó nhất về du lịch là hầu như bạn luôn đến một điểm – và nó luôn luôn xảy ra trong mọi chuyến đi – nơi bạn có thể chọn giữa ăn và ngủ, nhưng bạn không thể làm cả hai.
The hardest thing about traveling is that mostly you get to a point – and it always happens on every tour – where you can choose between eating and sleeping, but you can’t do both.
Vấn đề với lắng nghe, dĩ nhiên, là chúng ta không nghe. Có quá nhiều âm thanh trong đầu chúng ta đến nỗi ta chẳng nghe thấy gì cả. Cuộc hội thoại bên trong chỉ đơn giản là chẳng bao giờ ngừng. Nó có thể là giọng nói của ta hay bất cứ giọng nói nào ta muốn, nhưng nó là sự huyên náo không ngừng. Cũng như thế, chúng ta không thấy, và cũng như thế, chúng ta không cảm nhận, không chạm vào, không nếm.
The problem with listening, of course, is that we don’t. There’s too much noise going on in our heads, so we never hear anything. The inner conversation simply never stops. It can be our voice or whatever voices we want to supply, but it’s a constant racket. In the same way we don’t see, and in the same way we don’t feel, we don’t touch, we don’t taste.
Nếu bạn không biết phải làm gì, thì thực ra có cơ hội để làm điều gì đó mới mẻ. Chừng nào bạn biết rõ việc mình làm, sẽ chẳng có điều gì thú vị mấy xảy ra.
If you don’t know what to do, there’s actually a chance of doing something new. As long as you know what you’re doing, nothing much of interest is going to happen.