Tác giả: Nguyễn Bá Thanh

Như chuyện rước cái tàu cũ rích của người ta về, nó đáng giá một đồng, ông về hô lên 5-7 đồng. Chừ ôm đống sắt vụn bán cũng không có người mua. Mình làm kinh tế phải đóng góp vô, phải ra đồng tiền bát gạo để chăm lo cho dân nhưng đằng này lại vừa ăn vừa phá…

Tác giả:
Từ khóa:

Mắt nhìn thẳng và chân ta bước tiếp
Xây thành phố này vươn tới tầng cao
Qua năm tháng những gì ta có được
Một bước tự hào Đà Nẵng của tôi ơi.

Tác giả:
Từ khóa:

Nguy hiểm nhất là cán bộ tự thấy mình quan trọng, rời xa dân, quan liêu, thiếu trách nhiệm, bệnh thành tích, tự thỏa mãn, ngại va chạm. Lúc đó, dễ nảy sinh việc lạm dụng quyền lực.

Tác giả:
Từ khóa:

Cái gì không thuộc về mình thì đừng có lấy, đói quá thì đi xin. Đã làm người thì phải có lòng tự trọng.

Tác giả:
Từ khóa:

Giữ cho người dân bình yên là trách nhiệm của chính quyền mà công an là công cụ đắc lực, phải thể hiện đi chứ không thể chờ ai cả. Nói toàn đảng, toàn dân, toàn quân nhưng thực ra trách nhiệm chính vẫn là công an.

Tác giả:
Từ khóa:

Làm thì phải có lửa! Ai mệt quá thì giơ tay xin nghỉ.

Tác giả:
Từ khóa: