Chết hoàn toàn không phải là kẻ thù đáng sợ, vì con người luôn có biện pháp đối phó với nó: ý muốn báo thù có thể chiến thắng cái chết, tình yêu coi thường cái chết, danh dự lấy cái chết làm vinh quang, tuyệt vọng lấy cái chết làm nơi nương náu, sợ hãi luôn vượt lên trên cái chết, mà lòng tin thì vui vẻ ôm hôn cái chết.
Gieo hành động, bạn sẽ gặt thói quen, gieo thói quen bạn sẽ gặt cá tính, gieo cá tính bạn sẽ gặt số phận.
Số phận chi phối một nửa hành vi của chúng ta, một nửa khác ủy thác cho chính chúng ta.
Cơ hội là một bút danh mà thượng đế dùng khi ngài không muốn kí tên thật.
Con người đều cho rằng số phận của mình phải do mình dẫn dắt, nhưng tận sâu trong lòng, lại mặc ý để số phận thao túng.
Cơ hội là người hai mặt luôn luôn thay đổi, một mặt luôn viết may mắn, một mặt luôn viết “không may mắn”.
Mỗi người đều là kiến trúc sư của số phận, tương lai huy hoàng đang chờ chúng ta xây dựng.
Khi trí tuệ và số phận giao chiến với nhau, nếu trí tuệ có gan dám làm dám chịu thì số phận sẽ không có cơ hội xô ngã nó.
Số phận không ngẫu nhiên, mà là tất nhiên, nó giấu trong tính cách của bạn.
Số phận giống như guồng nước luôn xoay vòng, hôm qua còn cao hơn người phía trên, hôm nay lại ở dưới người phía dưới.
Thượng đế đã ban thiên đường cho những người nghèo, còn với những người giàu, thiên đường của họ ở ngay trên mặt đất.
Số phận có 2 cách có thể xô ngã chúng ta: Từ chối hoặc thỏa mãn nguyện vọng của chúng ta.
Không có thứ gì là số phận, tất cả chỉ là thử thách, trừng phạt hay bù đắp.
Trong sự vùi dập của số phận, điều dễ nhìn thấy nhất là khí tiết của một người.
Số phận luôn đứng chờ ở góc phố. Giống như một tên ma cô, một cô gái điếm hay một gã bán xổ số rong: ba hóa thân yêu thích nhất của số phận. Song nó sẽ không bao giờ tới nhà tìm bạn. Bạn sẽ phải đi tìm nó.