Tác giả: Goethe (Đức)

Người thông minh biết hình như mọi thứ đều đáng cười, mà người sáng suốt thì biết hình như không có gì là đáng cười cả.

Tác giả:

Mỗi người phải kiên trì đường đi mình đã mở ra, không bị quyền uy dọa ngã, không bị quan điểm đương thời khống chế, cũng không bị thời thượng cám dỗ.

Tác giả:

Nhiệt tình có giá trị cực đại, chỉ cần chúng ta không vì vậy mà quên đi nguyên nhân.

Tác giả:

Một người không có nhiệt tình dâng hiến bản thân, mãi mãi sẽ không làm được việc gì vĩ đại.

Tác giả:

Điểm tốt khi yêu say đắm là: nó không biết bắt đầu cũng không biết kết thúc, nó chỉ biết vui vẻ và sung sướng mà không biết tai nạn có thể xảy ra.

Tác giả:

Ảo tưởng là đôi cánh của nhà thơ, giả thiết là thang trời của khoa học.

Tác giả:

Vẻ đẹp bên ngoài chỉ có thể tạm thời, vẻ đẹp trong lòng mới có thể không suy tàn theo thời gian.

Tác giả:

Việc đầu tiên và cuối cùng yêu cầu người người thiên tài, chính là say đắm chân lý.

Tác giả:

Luật thơ có một ma lực, nó thậm chí sẽ khiến chúng ta tin rằng chúng ta luôn có tình cảm cao thượng.

Tác giả:

Sự suy tàn của văn học cho thấy rõ sự suy tàn của một dân tộc. Hai cái này khi xuống dốc thì cùng tiến bước.

Tác giả:

Con người đều cho rằng số phận của mình phải do mình dẫn dắt, nhưng tận sâu trong lòng, lại mặc ý để số phận thao túng.

Tác giả:

Nếu ai đùa giỡn với cuộc đời, người đó sẽ không làm xong việc gì cả; ai không làm chủ cuộc đời mình, thì mãi mãi là một nô lệ.

Tác giả:

Nghệ thuật và khoa học, giống như mọi vật vĩ đại và tốt đẹp đều thuộc về toàn thế giới.

Tác giả:

Người giỏi sử dụng thời gian, mãi mãi không thấy đủ thời gian.

Tác giả:

Một người không thể vĩnh viễn làm một anh hùng, nhưng có thể vĩnh viễn làm một con người.

Tác giả: