Chuyên mục: Danh ngôn Cổ – Danh ngôn Cuộc sống

Tầm thuật quý nhất là sáng suốt. Tướng mạo quý nhất là chính đại. Ngôn ngữ quý nhất là giản dị, chân thật.

Tác giả:

Nếu bạn đóng cửa với mọi sai lầm, vậy chân lý cũng bị bạn cho đứng ngoài cửa.

Tác giả:

Cách trị nhà cốt ở hoà thuận, cách mưu sinh cốt ở siêng năng.

Tác giả:

Người quân tử cầu ở mình, kẻ tiểu nhân cầu ở người.

Tác giả:

Gỗ mục không thể khắc.

Tác giả:

Chớ nói nhiều, nói nhiều lỗi nhiều.

Tác giả:

Lịch sử là bằng chứng của thời đại, là ngọn lửa của chân lý, là sinh mệnh của kí ức, là thầy giáo của cuộc sống và là sứ giả của cổ nhân.

Tác giả:

Không có thứ gì là số phận, tất cả chỉ là thử thách, trừng phạt hay bù đắp.

Tác giả:

Khí kiêng nhất là hung hăng. Tâm kiêng nhất là hẹp hòi. Tài kiêng nhất là bộc lộ.

Tác giả:

Sinh mệnh con người ở chỗ theo đuổi sự hoàn mĩ.

Quân tử nói bằng việc làm, tiểu nhân nói bằng ngọn lưỡi.

Tác giả:

Dụng nhân như dụng mộc.

Tác giả:

Có học vấn mà không có đạo đức là người ác, có đạo đức mà không có học vấn là người quê.

Tác giả:

Sức hút của sinh mệnh nằm ở chỗ mãi mãi không biến mất. Trong đêm đen nháy mắt lại đến bình minh. Một năm 4 mùa luân phiên, tại sao phải cất tiếng hót buồn bã? Một mùa xuân trôi qua, mùa xuân mới lại sắp đến!

Tác giả:

Tầm thuật quý nhất là sáng suốt. Tướng mạo quý nhất là chính đại. Ngôn ngữ quý nhất là giản dị, chân thật.

Tác giả:

Pháp luật không sinh ra những nhân vật vĩ đại, chỉ có tự do mới có thể tạo nên vĩ nhân và anh hùng.

Tác giả:

Để tâm nghiền ngẫm mãi thì lẽ gì mà không nghĩ ra, kiên gan bền chí mãi thì việc gì mà làm chẳng nổi.

Tác giả:

Kẻ sĩ không lo người đời chẳng biết mình mà chỉ sợ mình bất tài thôi.

Tác giả:

Làm việc nghĩa chớ kể thiệt hại. Luận anh hùng chớ kể hơn thua.

Tác giả:

Tự khiêm người ta càng phục, tự khoe người ta càng khinh.

Tác giả:

Nuốt được cái cay đắng trong cái cay đắng mới làm được hạng người trên loài người.

Tác giả:

Lịch sử hoài thai chân lý, nó có thể kháng cự với thời gian, có thể dìm đi những việc cũ, nó là dấu tích của thời xa xưa, là gương soi của đương đại, là lời giáo huấn cho thế hệ sau.

Người khôn ngoan hỏi nguyên do lầm lỗi ở bản thân, kẻ dại khờ hỏi nguyên do ở người khác.

Tác giả:

Không có lỗi nào to bằng ham muốn; Không có tai hoạ nào to bằng không biết đủ.

Tác giả: