Ngày xửa ngày xưa, có một người đàn bàn xấu xí đến nỗi ngay một con quỷ khốn khổ nhất, xấu xa nhất cũng không màng. Càng nhiều tuổi, bà ta càng trở nên xấu xí ma chê quỷ hờn. Vì không muốn thành gái già, cuối cùng bà ta chịu lấy một người mù.

Ngày ngày bà ta khoe khoang nhan sắc trước mặt chồng.

– Mình ơi, mình đừng bao giờ nghi ngờ sắc đẹp của người vợ mình đã cưới về. Ai cũng bảo tôi có gương mặt đẹp như trăng rằm, giọng nói đáng yêu hơn cả tiếng họa mi.

Thoạt đầu ông chồng còn kiên nhẫn nghe vợ ba hoa nhưng rốt cuộc ông cũng phát chán kiểu cách tự mãn của bà vợ, ông bảo bà ta:

– Bà làm tôi đến phá với nhan sắc của bà! Chắc chắn là bà đang cố tình lừa phỉnh tôi. Bà không thể nào đẹp như bà nói được. Trên đời này làm gì có người đàn bà nào đẹp thế lại chịu lấy một anh chồng mù?

Lập tức bà vợ im tịt. Và không bao giờ bà ta còn dám ho he về sắc đẹp của mình trước mặt chồng.

Đăng ngày: bởi

https://danhngon.net/wp-content/uploads/2020/12/truyen-ngu-ngon.jpg vi 2020-12-07T11:28:04+07:00 DanhNgon.Net