Khi chiến thắng được nỗi sợ cái chết bạn sẽ trở thành chủ nhân của cuộc đời mình.
Hỏi rằng, có khi nào trong đời, con người ta lại thôi thúc tiến lên hơn là lúc đứng trước đèn đỏ giao thông.
Cuộc sống bình dị làm người ta cảm thấy đời bất hạnh, cuộc đời sóng gió mới có thể làm người ta cảm thấy ý nghĩa của sự sinh tồn.
Đời người không quá ngắn ngủi đến nỗi người ta không có thì giờ để trở thành người nhã nhặn và lịch sự.
Trong đời người, có hai con đường bằng phẳng không trở ngại: một là đi tới lý tưởng, một là đi tới cái chết.
Who will tell whether one happy moment of love or the joy of breathing or walking on a bright morning and smelling the fresh air, is not worth all the suffering and effort which life implies.
Ai nói được liệu một khoảng khắc hạnh phúc yêu thương hay niềm vui được hít thở khí trời hay đi dạo dưới ánh nắng rực rỡ và ngửi mùi không khí tươi mát lại không xứng đáng với tất cả những đau khổ và nỗ lực của đời người.
Không ít người dùng nửa đầu tiên của cuộc đời để làm nửa thứ hai trở lên thảm hại và thấp hèn.
Sometimes you need to experience everything so that you would learn. There’s no easy way in living life so live it as it is.
Cry…
Laugh…
Be crazy…
And don’t miss the chances life is giving you because the most important things are not “THINGS” at all. Most of the time they are “PEOPLE” making your life worth living.
Thời gian của bạn có hạn, đừng lãng phí để sống cuộc đời của người khác. Đừng nhốt mình trong những tín điều nào đó, sống như vậy là sống bằng suy nghĩ của những người khác. Đừng để quan điểm ồn ào của kẻ khác át đi tiếng nói bên trong của riêng bạn. Và điều quan trọng nhất, hãy dũng cảm đi theo sự mach bảo của trái tim và trực giác của mình. Chúng biết rõ bạn thực sự muốn trở thành cái gì. Những điều khác chỉ là thứ yếu.
Cảm thấy mọi người thân thiết với mình, cần đến mình là điều thú vị nhất, là điều sung sướng nhất trên đời.
Cuộc đời giống như một hộp diêm, cấm dùng là ngu xuẩn, lạm dụng là nguy hiểm.
Life lives, life dies. Life laughs, life cries. Life gives up and life tries. But life looks different through everyone’s eyes.
Đời sống, Đời chết. Đời cười, Đời khóc. Đời thử và Đời bỏ cuộc. Nhưng Đời trông khác biệt trong mắt của mỗi người.
Không ai quay trở lại từ thế giới bên kia để kể chuyện về cuộc hành trình của mình.
Có những người sống không hề có mục đích gì. Họ trôi nổi trên đời như cọng cỏ trên sông. Họ không đi mà bị cuốn đi.
Cảm giác an toàn quá nửa là một loại mê tín, nó đã không tồn tại trong tự nhiên, nhân loại cũng chưa từng thể nghiệm sự tồn tại của nó…Trên thực tế, đời người vốn là một quyển sổ ghi chép về những mối nguy hiểm gặp phải nhưng luôn dũng cảm tiến về phía trước.
Một trong những thảm kịch lớn nhất của nhân loại là: họ thất bại và hoang phí cuộc đời mình trong sầu khổ, sau khi vui hưởng thành công, và không còn ý chí để có thể đứng lên một lần nữa.
Buổi sáng của đời người là công việc, buổi trưa của đời người là đánh giá, buổi tối của đời người là cầu nguyện.