Tác giả: W. Shakespeare

Tình yêu của các chàng trai không nằm ở trái tim mà ở đôi mắt.

Tác giả:

Nụ hôn là con dấu trên khế ước tình yêu.

Tác giả:

Love is a smoke made with the fume of sighs.

Tác giả:

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé.

Tác giả:

Đạo đức và tài nghệ có thể làm cho một người bình thường trở thành bất hủ.

Tác giả:

Trí tuệ càng che đậy thì càng sáng láng, giống như dung mạo xinh đẹp của bạn vì ẩn sau tấm the đen mà càng làm rung động lòng người.

Tác giả:

Trong sự vùi dập của số phận, điều dễ nhìn thấy nhất là khí tiết của một người.

Tác giả:

Dẫu em có nghi ngờ ! Ngôi sao là ánh lửa ! Mặt trời di chuyển chỗ ! Chân lý là dối lừa ! Nhưng em chớ nghi ngờ ! Tình yêu Anh em nhé.

Tác giả:

Trí nhớ là người lính canh của tinh thần.

Tác giả:

Đừng tin vào kẻ nào đã một lần sai hẹn.

Tác giả:

Không tin vào mình còn biết tin vào chân lý nào?

Tác giả:

Âm nhạc là lương thực tinh thần của chúng ta chỉ sau tình yêu.

Tác giả:

Thằng ngốc tự cho mình là thông minh, còn người thông minh biết mình là thằng ngốc.

Tác giả:

Con đường của vinh quang rất nhỏ hẹp, một người chỉ có thể đi tới không thể trở lui.

Tác giả:

Tình yêu là một ngôi sao, tất cả những con thuyền lạc đường, tuy không biết thiên văn, nhưng lại nhờ nó dẫn đường.

Tác giả:

Sống hay không sống, đó chính là vấn đề.

Tác giả:

Đêm tối dù kéo dài thế nào đi chăng nữa thì bình minh cũng sẽ luôn ló dạng.

Tác giả:

Những người hay nói không phải là những người làm giỏi.

Tác giả:

Hi vọng là mẹ của tư tưởng.

Tác giả:

Mong manh ơi! Tên em là đàn bà.

Tác giả:

Trong đầu bạn đang yêu cô ấy vì trái tim bạn không được tình yêu của cô ấy; trong lòng bạn đang yêu cô ấy, vì cô ấy đã chiếm lĩnh trái tim bạn; trái tim bạn đang yêu cô ấy vì bạn đã mất trái tim vì cô ấy.

Tác giả:

Nhịp bước của thời gian có 3 loại: “tương lai” đủng đỉnh đến muộn, “hiện tại” mất mau, “quá khứ” mãi mãi dừng lại.

Tác giả:

Ái tình là khói sinh ra cùng lúc với hơi thở và muộn phiền.

Tác giả:

Lo buồn của học giả là hiếu thắng, lo buồn của nhà âm nhạc là ảo tưởng, lo buồn của quan hầu là giảo hoạt, lo buồn của người đàn bà là soi mói, lo buồn của người đang yêu là tập hợp của tất cả những thứ ấy.

Tác giả: