Tác giả: Tuyết Hoài

Trà hoa nở rồi tàn. Trăng tròn rồi khuyết. Mặt nước vơi đầy. Người có thấy không? Vì không thấy nên không đau lòng. Vật đổi sao dời như vậy, đời người rồi có bao nhiêu lần trải qua mùa xuân.

Tác giả: