Tác giả: Luôn mỉm cười với cuộc sống

Tôi đã học được rằng…
Nỗi buồn đau sẽ không dịu đi nếu chỉ ngồi than thân trách phận, mà phải vượt qua bằng ý chí mạnh mẽ.

Mỗi chúng ta đều là thiên thần chỉ có một cánh nhưng dựa vào nhau là bay được.

Chẳng có gì hay nếu mọi mong ước của chúng ta đều được mãn nguyện. Có đau ốm mới biết quý sức khỏe. Có cái ác mới biết quý cái thiện. Có bị đói mới biết quý thức ăn. Có nỗ lực vất vả mới biết thấy giá trị của sự nghỉ ngơi.

Bắt đầu hôm nay, tôi sẽ không còn lo lắng về hôm qua nữa.
Đó là quá khứ và quá khứ thì sẽ chẳng bao giờ thay đổi được.
Tôi chỉ có thể thay đổi bằng cách chọn cách nghĩ như thế.

Thất bại duy nhất mà người ta nên sợ đó là không bám lấy mục đích mà họ biết là tốt nhất.

Tôi đã học được rằng…
Hạnh phúc không đến từ những gì ta đang có, mà từ chỗ ta là ai.

Hãy cảm ơn những lúc bạn mệt mỏi. Vì sự mệt mỏi hay đuối sức chứng tỏ bạn đã rất nỗ lực.

Trước khi bạn nói, hãy lắng nghe.
Trước khi bạn viết, hãy suy nghĩ.
Trước khi bạn tiêu xài, hãy làm ra tiền.
Trước khi bạn đầu tư, hãy nghiên cứu.
Trước khi bạn phê bình, hãy đợi đến lúc phù hợp.
Trước khi bạn nguyện cầu, hãy tha thứ.
Trước khi bạn từ bỏ, hãy cố gắng.
Trước khi bạn về hưu, hãy tiết kiệm.
Trước khi bạn chết, hãy cho đi.

Hãy cảm ơn vì nhiều kiến thức bạn chưa biết. Vì nếu bạn đã biết hết rồi thì bạn không còn cơ hội để học hỏi.

Giữa những điều đắt đỏ trong cuộc sống – Nụ cười rất dễ – Và khi bạn trao đi một nụ cười – Bạn sẽ có ngay một nụ cười khác để cất giữ.

Trước khi than phiền về nhà cửa bừa bộn, ai đó không chịu chùi dọn – Hãy nghĩ về những người đang sống ngoài hè phố.

Hãy cảm ơn vì những lúc khó khăn. Vì chính những lúc khó khăn đó giúp bạn trưởng thành hơn.

Dễ là khi đánh giá lỗi lầm của người khác.
Khó là khi nhận ra sai lầm của chính mình.

Để nhận ra giá trị của một năm: Hãy hỏi một sinh viên thi rớt kỳ thi tốt nghiệp.
Để nhận ra giá trị của một tháng: Hãy hỏi một người mẹ mới sinh con chưa đủ tháng.
Để nhận ra giá trị của một tuần: Hãy hỏi biên tập viên của một tờ tuần báo.
Để nhận ra giá trị của một giờ: Hãy hỏi những người yêu nhau đang chờ được gặp nhau.
Để nhận ra giá trị của một phút: Hãy hỏi người vừa lỡ chuyến tàu, xe buýt hoặc máy bay.
Để nhận ra giá trị của một giây: Hãy hỏi người vừa thoát khỏi một tai nạn.
Để nhận ra giá trị của một phần nghìn giây: Hãy hỏi người nhận được huy chương bạc tại Thế vận hội.
Thời gian không chờ đợi ai. Hãy trân trọng mỗi phút giây bạn có. Bạn sẽ trân trọng nó nhiều hơn khi bạn chia sẻ nó với một ai đó đặc biệt !

Người ta có thể trả được nợ tiền bạc nhưng vĩnh viễn mắc nợ lòng tốt.

Có vẻ như sự không tin vào bản thân hình thành trong trí óc chúng ta mỗi khi chúng ta phạm lỗi hay không đạt được một sứ mệnh, và những sai lầm liên tiếp làm cho sự không tin chắc này lớn dần lên cho đến khi chúng ta nghi ngờ khả năng làm đúng điều gì đó của mình. Là con người, chúng ta là chủ nhân của những điều mỏng manh dễ vỡ, mỗi cái đó lại làm chúng ta lo âu và chán nản, và làm chúng ta nghi ngờ vào giá trị của mình. Chúng ta không phải là một cỗ máy chính xác như máy móc công nghiệp, chúng ta lo âu, khắc khoải, dễ bị rối tung và làm ầm lên. Nhưng chúng ta lại có khả năng thể hiện đáng ngạc nhiên.

Hãy quên đi những đau khổ nhưng đừng bao giờ quên những điều mà đau khổ đã dạy bạn

Điều cốt yếu của cuộc đời là tìm ra điều gì bạn thực sự yêu thích và làm mỗi ngày trôi qua có ý nghĩa.

Trước khi than phiền về tụi nhóc – Hãy nghĩ về ai đó đang mong đợi những đứa con mà không có được.

Bắt đầu hôm nay, tôi sẽ nhìn vào gương và tôi sẽ thấy một con người đáng được tôn trọng và hâm mộ.
Con người giỏi giang trong gương đang nhìn lại tôi chính là con người tôi thích được bên cạnh và là con người tôi muốn tìm hiểu hơn.