Tình yêu, việc làm, gia đình, tôn giáo, mỹ thuật, lòng ái quốc là những ngôn từ rỗng tuếch đối với kẻ đói ăn.
Thật dễ để nói có người giàu và người nghèo, và vì vậy cần phải làm gì đó. Nhưng trong lịch sử luôn luôn có người giàu và người nghèo. Nếu người nghèo không nghèo như thế, ta vẫn gọi họ là người nghèo. Ý tôi là, bất cứ ai có ít hơn đều có thể được gọi là người nghèo. Ta luôn có 10% có ít nhất và 10% có nhiều nhất.
It is easy to say that there are the rich and the poor, and so something should be done. But in history, there are always the rich and the poor. If the poor were not as poor, we would still call them the poor. I mean, whoever has less can be called the poor. You will always have the 10% that have less and the 10% that have the most.
Hãy kiên quyết đừng để mình trở nên nghèo túng: hãy sử dụng ít hơn bạn có. Sự nghèo túng là kẻ thù lớn đối với hạnh phúc của con người; nó phá hủy tự do, và nó khiến một vài đức hạnh trở thành không thực tế, và số còn lại cực kỳ khó khăn.
Resolve not to be poor: whatever you have, spend less. Poverty is a great enemy to human happiness; it certainly destroys liberty, and it makes some virtues impracticable, and others extremely difficult.
Mỗi chúng ta rồi đều sẽ có một ngày được phán xét vì chuẩn mực của cuộc đời ta, không phải mức sống của ta; bởi mức độ chúng ta cho đi – không phải vì mức độ giàu sang; bởi lòng tốt giản đơn – không phải bởi sự vĩ đại bề ngoài.
Each of us will one day be judged by our standard of life – not by our standard of living; by our measure of giving – not by our measure of wealth; by our simple goodness – not by our seeming greatness.
Có người nói, “Chậc, tôi không thể quan tâm tới người khác. Nhiều nhất tôi chỉ có thể chăm sóc bản thân mình mà thôi”. À, thế thì bạn sẽ mãi luôn nghèo.
Somebody says, ‘Well, I can’t be concerned about other people. About the best I can do is to take care of myself’. Well, then you will always be poor.
The poorest of all people is not the person without a cent, but the person without a dream.
Người nghèo nhất trong tất cả mọi người không phải là người không có một xu dính túi, mà là người không có lấy một ước mơ.
Nếu bạn còn muốn sáng tạo nghệ thuật thì bạn phải giữ cho đừng giàu quá. Cái bản chất của nghệ sĩ là có nghèo, có đau khổ mới đòi cho được sự đền bù và mới tạo được những tuyệt phẩm.
Đôi khi chúng ta nghĩ nghèo khó chỉ là đói khát, thiếu mặc và vô gia cư. Sự nghèo khó bởi không được mong muốn, không được yêu thương và không được chăm sóc mới là sự nghèo khó lớn nhất. Chúng ta phải bắt đầu từ mái ấm của chính mình để cứu chữa loại nghèo khó này.
We think sometimes that poverty is only being hungry, naked and homeless. The poverty of being unwanted, unloved and uncared for is the greatest poverty. We must start in our own homes to remedy this kind of poverty.
Khi đòi lại tiền đã cho vay, bạn thường khám phá ra rằng mình đã biến một người bạn tốt trở thành kẻ thù.