Tại sao lại nói về điều ta muốn? Thế thật trẻ con. Vớ vẩn. Dĩ nhiên bạn quan tâm tới điều bạn muốn. Bạn vĩnh viễn sẽ quan tâm về điều mình muốn. Nhưng không ai khác nữa. Tất cả chúng tôi cũng giống như bạn: chúng tôi quan tâm tới điều chúng tôi muốn.
Why talk about what we want? That is childish. Absurd. Of course you are interested in what you want. You are eternally interested in it. But no one else is. The rest of us are just like you: we are interested in what we want.
“Tu trăm năm mới đi cùng thuyền, tu ngàn năm mới chung chăn gối”, gặp gỡ nhau trong biển người mênh mông, nhất định đều là duyên phận. Đời người thay đổi vô thường, vật đổi sao dời trong cuộc sống phồn hoa này, khi người và vật đã không còn nữa, lại khiến người ta phải thổn thức. Phật đã viết, “Luôn mỉm cười với cuộc sống, không oán trách. Sống tự tại, tuỳ tâm, thuận theo tự nhiên, vạn sự tuỳ duyên. Chỉ cần như thế nhất định sẽ thay đổi được cuộc sống, thậm chí trăm năm sau, đoá hoa kia vẫn sẽ nở rộ.” Không biết cuộc sống còn biết bao điều đáng quý mà chúng ta cần quan tâm, “Bẻ mau hoa nở tươi hồng, đừng chờ hoa rụng, nhụy không, trơ cành.” Cho dù, chúng ta không thể đợi đến khi đoá hoa kia nở, thì hãy quý trọng hiện tại, trân trọng người trước mắt, chỉ có thể quý trọng mới không dễ dàng từ bỏ những gì thuộc về mình, để tin yêu lưu lại cả đời…”
Try as you will, you cannot annihilate that eternal relic of the human heart, love.
Cứ thử đi, ngươi không thể hủy diệt di tích vĩnh hằng của trái tim con người, tình yêu.
Đầu tiên, có một lý tưởng rõ ràng, xác định và thiết thực. Thứ hai, có những tiềm lực cần thiết để đạt được mục tiêu; tri thức, tiền bạc, vật chất, và phương pháp. Thứ ba, hướng tất cả tiềm lực vào mục tiêu đó.
First, have a definite, clear practical ideal; a goal, an objective. Second, have the necessary means to achieve your ends; wisdom, money, materials, and methods. Third, adjust all your means to that end.
Con đường của vinh quang rất nhỏ hẹp, một người chỉ có thể đi tới không thể trở lui.
Tình yêu chính là như vậy, người nào yêu nhiều hơn, người đó sẽ thua, vậy thì giữa chúng ta tột cùng là ai thua ai đây?
Ngươi không cần tương cầu, việc gì có thể làm, không cầu cũng có thể thành, còn việc không thể làm, cầu xin vạn lần cũng bằng không. Sai một ly, đi một dặm.
Đôi khi chúng ta nghĩ nghèo khó chỉ là đói khát, thiếu mặc và vô gia cư. Sự nghèo khó bởi không được mong muốn, không được yêu thương và không được chăm sóc mới là sự nghèo khó lớn nhất. Chúng ta phải bắt đầu từ mái ấm của chính mình để cứu chữa loại nghèo khó này.
We think sometimes that poverty is only being hungry, naked and homeless. The poverty of being unwanted, unloved and uncared for is the greatest poverty. We must start in our own homes to remedy this kind of poverty.